CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 384

bổ sung nhiều sắt hơn. Được thôi ...". Cô vỗ vỗ tay, làm bé Sam tò mò nhìn
theo sợ sệt.

"Thôi, vào vấn đề chính nào. Các cậu hẹn nhau đến đây làm gì?".

"Justin muốn gặp Joyce", Kate giải thích, và chộp lấy tay tôi, "Thôi cắn

môi cậu đi!".

Tôi ngừng lại.

"Ồ, rất tuyệt!", Frankie nói đầy phấn khích. "Thế có chuyện gì?", cô nhìn

vẻ hoảng hốt của tôi.

"Anh ta sẽ nhận ra đó là tớ".

"Trái ngược với hình ảnh cậu từng vẽ nên ...?".

"Ừ, anh ấy nghĩ tớ là một ai đó khác". Tôi lại cắn môi mình.

"Điều này thật sự làm tớ nhớ lại những ngày xưa cũ. Cậu đã ba mươi ba

tuổi rồi, Joyce, sao cậu cứ xử sự giống như một cô bé mới lớn vậy?".

"Bởi vì cô ấy đang yêu", Kate nói, đầy vẻ chán ngán, quay mặt nhìn ra

hồ bơi và vỗ tay động viên cô con gái Jayda nửa chìm nửa nổi, đang ho.

"Cậu ấy không thể nào đang yêu được", Frankie chun mũi lại với vẻ rất

ghê.

"Này, các cậu có nghĩ như thế là bình thường không?", Kate - lúc này bắt

đầu lo lắng về Jayda, cố gắng thu hút sự chú ý của chúng tôi.

"Tất nhiên là điều đó không bình thường", Frankie đáp. "Cậu ấy hầu như

chẳng biết gì về anh chàng này".

"Này ... ơ ... ngừng lại một phút đi", Kate cố gắng chen vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.