CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 386

"Vẫn thế thôi", Al nhún vai, quay lại với việc đóng đinh của mình.

"Nếu cô ấy là một minh tinh thì sao? Doris đầy vẻ phấn khích. "Chúa ơi,

có thể lắm chứ! Em nghĩ cô ta là minh tinh đấy! Sẽ có những ngôi sao ngồi
ở hàng ghế trên cùng của buổi trình diễn nhạc kịch và em có thể có một chỗ
ngồi miễn phí bên cạnh. Chúa ơi, chuyện gì xảy ra nếu như thế nhỉ?". Cô
quay lại Al với đôi mắt tròn xoe. "Justin, anh phải nói với cô ấy em là một
fan nồng nhiệt nhất của cô ấy!".

"Trời đất ... Khoan một phút đã nào, em bắt đầu nói quá nhanh rồi đó.

Làm cách nào em có được kết luận ấy? Thậm chí chúng ta còn không biết
đó có phải là một phụ nữ không. Nhỡ người bí mật là một người đàn ông
thì sao? Em cứ bị ám ảnh bởi những chuyện của các minh tinh!". Justin thở
dài.

"Đúng rồi, Doris", Al tham gia vào. "Có thể đó chỉ là một người bình

thường".

Justin tròn mắt. "Đúng rồi", anh bắt chước giọng của cậu em trai, "Bởi vì

những minh tinh màn bạc thì chẳng bao giờ là người bình thường. Họ thật
sự là những con quái vật, có sừng và ba cái chân".

Nghe những lời ấy, cả Al và Doris đều ngừng công việc của mình lại và

nhìn chằm chằm vào anh.

"Mai chúng ta sẽ đi Dublin", Doris nói như đó là quyết định cuối cùng.

"Đón sinh nhật em trai anh và trải qua kỳ nghỉ cuối tuần ở Dublin, trong
một khách sạn tuyệt đẹp như khách sạn Shelbourne. Em đã từng ..., à ... ý
em là Al đã từng luôn ước ao được ở đó. Hẳn đây là một món quà sinh nhật
hoàn hảo của anh, cho anh ấy".

"Anh không đủ sức thanh toán tiền phòng ở khách sạn Shelbourne đâu,

Doris".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.