CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 392

"Joyce đấy!", anh thì thầm. Anh đã từng có lần đọc rằng một con chim

ruồi cổ xanh có nhịp tim khoảng 1.260 nhịp mỗi phút, và anh tự hỏi làm
sao trên trái đất có một con vật như thế sống sót nổi. Bây giờ anh có thể
hiểu. Với mỗi lần đập, trái tim anh sẽ đẩy lượng máu ra ngoài và chuyển
chúng chảy đến khắp mọi ngóc ngách trong cơ thể. Anh cảm thấy toàn bộ
cơ thể mình đập rộn lên, nở ra co lại theo nhịp từ cổ anh, đến cổ tay anh,
đến quả tim, đến dạ dày.

"Joyce á?", Doris hỏi hơi bị sốc. "Người phụ nữ điện thoại? Cô ấy trông

...

bình thường, Justin. Anh nghĩ gì thế, Al?".

Al nhìn cô vợ từ trên xuống dưới rồi huých khuỷu tay vào anh trai.

"Vâng, trông cô ấy thật sự bình thường. Anh nên mời cô ấy ra ngoài đi ăn
một lần, vậy là xong".

"Sao cả hai em đều có vẻ ngạc nhiên về chuyện cô ấy trông bình

thường?".

Thình thịch. Thình thịch.

"Vâng, anh yêu quý, qua lời kể của anh từ trước tới giờ thì em cứ tưởng

cô ấy bất thường cơ!".

Doris khịt mũi. "Cô ấy rất xinh đẹp, gần như một điều huyền diệu. Đi đi,

hỏi mời cô ấy ra ngoài ăn tối, tối nay".

"Anh không thể đi tối nay được".

"Sao không?".

"Anh phải đến buổi biểu diễn nhạc kịch!".

"Nhạc kịch nhạc kẽo cái gì. Ai quan tâm chuyện ấy chứ?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.