CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 419

Anh gật đầu, mỉm cười buồn bã.

"Chắc hẳn bố đã thật sự thích cô ấy".

"Chắc hẳn là cô ấy đã không thật sự thích bố, bởi vì cô ấy chẳng hề biểu

lộ điều đó. Không, Bea. Bố thấy mọi thứ quá đủ rồi. Đây là lúc để thay đổi.
Bố tổn thương khi có quá nhiều người đang tham gia vào quá trình cố gắng
tìm hiểu mọi chuyện. Nếu con không thể nhớ một ai đó khác mà con đã
từng nói, thì chúng ta sẽ không bao giờ biết được".

Bea cố nghĩ thật kỹ. "Con chỉ nói với Peter, người coi sóc trang phục

biểu diễn và bố của cô ấy. Nhưng điều gì khiến bố nghĩ rằng không phải là
ai trong số họ?".

"Bố đã gặp người coi sóc trang phục biểu diễn tối hôm đó. Cô ấy xử sự

giống như cô ấy đã biết bố, và cô ấy là người Anh - tại sao cô ấy phải đến
Ailen để truyền máu? Bố gọi cô ấy và hỏi cô ấy về bố cô ấy. Con đừng hỏi
gì cả".

Anh lờ đi ánh mắt thoáng vẻ giận dữ của con gái. "Sau đó, bố khám phá

ra rằng bố cô ấy là ngươi Ba Lan".

"Khoan đã, bố nhặt nhạnh những chuyện đó từ đâu vậy? Cô ấy không

phải người Anh, cô ấy là người Ai- len", Bea cau mày. "Cả hai bố con họ
đều là người Ai- len cả".

Thình thịch. Thình thịch.

"Justin", Laurence bước vào phòng với những tách cà phê cho anh và

Bea.

"Tôi đang tự hỏi anh có rảnh được một phút không, chúng ta cần nói

chuyện tí xíu".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.