CẨM TÂM - Trang 265

Nhai Xế mặt xanh lè, mở to hai mắt hoàn toàn không dám tin tình cảnh

trước mặt.

“Khụ khụ... ọe... khụ khụ...” Việt Cẩm đem tất cả những thứ trong dạ dày

nôn ra sạch sẽ, sau đó phải khó khăn lắm mới áp được cơn buồn nôn cuộn
lên trong bụng dừng lại. Lúc nàng đứng thẳng người để hồi lại chút sức lực,
bỗng thấy Nhai Xế bên cạnh sững người nhìn mình, bất giác đờ ra:
“Chuyện này...”

“Chuyện này cái gì?” Nhai Xế cảm thấy lúc này mình vẫn còn có thể nói

ra được câu này đúng là một kì tích.

Việt Cẩm không cách nào giải thích.

Nhai Xế nghiến răng, không nói gì, đá đổ cái giá bên cạnh, bước ra khỏi

đại điện trong tiếng ngọc giản rơi loảng xoảng.

Chỉ còn lại một người, đại điện rất nhanh chìm trong yên tĩnh.

Việt Cẩm đứng đó, trong miệng toàn là vị chua còn sót lại sau trận nôn,

nàng cúi xuống nhặt miếng ngọc giản vừa nãy đang rơi trên đất, trong tích
tắc cúi xuống ấy, vẻ mặt nàng yếu đuối mà đau đớn.

Nhưng tất cả chỉ vẻn vẹn một tích tắc.

Chương 9

... Thôi ngay!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.