CẨM TÂM - Trang 108

Ánh sáng rọi vào mắt, nàng vừa hay nhìn thấy cái được gọi là "chính

nghĩa".

….

Tận cùng của thông đạo là một hang nhỏ, chỉ lớn bằng một gian nhà bình

thường, trong đó có giường đá, có bàn ghế đá, thậm chí còn có cả những
thứ rất bình dị như của một gia đình nhỏ như bàn trang điểm, son phấn,
chén trà. Chỉ là những thứ đồ ấy không phải bị quét vào góc thì cũng vỡ
vụn trên mặt đất và bị hai gã đệ tử Vân La Phái giẫm dưới chân.

"Nói mau, đồ yêu vật nhà ngươi rốt cuộc đã ăn thịt bao nhiêu người rồi?"

Khi Việt Cẩm đi đến phía ngoài cửa hang, gã đệ tử Vân La Phái có dáng
người cao ráo đang cầm kiếm tra hỏi nữ tử bị đóng đinh trên tường.

Nữ tử này nhìn khoảng hai ba, hai tư, tướng mạo xinh đẹp, kiều diễm,

chỉ là bây giờ khuôn mặt đã trở nên vặn vẹo vì đau đớn và phẫn nộ, nhìn
chẳng khác ác quỷ là bao. Hai vai nàng ta đều bị trường kiếm xuyên qua,
ghim thẳng vào bức tường đá sau lưng, máu theo tường đá chảy xuống,
diễm lệ mà dữ tợn.

"Ta chưa bao giờ giết người, tất cả yêu quái ở đây cũng thế! Chúng ta

lánh đời rồi, chỉ mong yên ổn tu luyện."

Gã có dáng người cao ráo hừ lạnh: "Toàn những lời dối trá."

"Các người có chứng cứ gì mà nói chúng ta giết người?" Giọng của nữ tử

bị đóng đinh trên tường đá đã trở nên khàn đặc.

Gã có dáng người cao ráo còn chưa kịp nói gì thì gã có vẻ ít tuổi hơn ở

bên cạnh đã bắt đầu mất kiên nhẫn: "Sư huynh, huynh nhiều lời với ả làm
gì, yêu vật mà, rốt cuộc đều phải giết." Dứt lời, hắn cầm kiếm đi đến chỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.