CẨM TÂM - Trang 156

Lại có người buồn bực cất tiếng: “Nghe nói ả Việt Cẩm này đã là đệ tử

nội môn của Thiên Kiếm Môn rồi, tiền đồ đẹp đẽ ở trong tầm tay, việc gì
phải làm thế nhỉ?"

"Chắc tại bị lòng tham làm mờ mắt. Hoặc giả ả vốn là hạng lòng lang dạ

sói." Cũng có người tỏ ý khinh thường, đưa lời đưa đẩy: "Lần này, Thiên
Kiếm Môn nhờ tất cả các môn phái tìm, giúp thanh lí môn hộ, chắc hẳn
cũng lấy đó để khẳng định, việc câu kết với yêu tộc hoàn toàn là hành vi cá
nhân của Việt Cẩm, không liên quan gì đến Thiên Kiếm Môn."

"Đúng thế, bọn họ còn mở ra bao nhiêu là linh khí pháp quyết làm người

ta thèm rỏ dãi, nhưng tiếc là không có phần của chúng ta." Có kẻ buông lời
tiếc nuối.

"Cũng không hẳn." Gã khơi đề tài này ra cuối cùng cũng lên tiếng, khi

thấy mọi người xung quanh đều quay sang nhìn mình, hắn hài lòng mỉm
cười, nói tiếp: "Ta có tin tức rất đáng tin cậy đây. Nghe nói hiện giờ Việt
Cẩm đang ở Tắc Sơn."

Đám người tức thì đưa mắt nhìn nhau.

Một lúc lâu sau, mới có người hỏi rất khẽ: "Ở đâu?"

***

Tiếng suối chảy róc rách vang lên bên tai, vừa kết thúc một trận chém

giết, Việt Cẩm cảm thấy có phần mệt mỏi. Nàng dựa vào một thân cây đại
thụ to hơn năm người ôm, ngồi định thần, trước khi đi vào sâu hơn nữa
trong thâm cốc mà nàng chọn để tạm cư ngụ.

Là nơi giao thoa giữa hai miền Nam Bắc, Tắc Sơn không phải là nơi quá

xa xôi hẻo lánh, chỉ là từ thời hỗn mang, nơi đây vốn là vùng đất đai cằn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.