CẨM TÂM - Trang 168

Việt Cẩm cầm kiếm đến trước mặt Phó Thư Khanh. Lúc này, Phó Thư

Khanh không nói được, cũng không động đậy được, chỉ có thể mở to hai
mắt trừng trừng nhìn Việt Cẩm.

Việt Cẩm gập người ho một trận, rồi mới rút kiếm ra. Mắt Phó Thư

Khanh giây phút đó mở to hết cỡ. Việt Cẩm giơ kiếm lên, đâm thẳng...

"Đâm tiếp thì nàng không thể quay lại được nữa đâu." Tiếng Nhai Xế đột

ngột vang lên, không còn vẻ ung dung, bình thản như ban nãy mà cực kì
lạnh lẽo.

Việt Cẩm dừng tay, thoáng ngây người.

Nhai Xế nói tiếp, hàm ý sâu xa: "Đây là đại đệ tử của Vân La Phái. Nếu

hắn thực sự có chuyện, Vân La Phái tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Cũng không quá khó để tìm ra người hại hắn là nàng. Trên thế gian này
không có bức tường nào không lọt gió, nàng đã tự mình thể nghiệm rồi,
không phải sao?" Hắn buông lời ám chỉ.

Việt Cẩm cúi đầu nhìn Phó Thư Khanh: "Trên thế gian này không có bức

tường nào không lọt gió..."

Phó Thư Khanh cố gắng nở nụ cười với Việt Cẩm, chỉ là do bị cấm chế,

với lại không quen nên trông có phần cứng nhắc, giống khóc hơn là cười.

Việt Cẩm hình như có chút xúc động: "Phó sư huynh, muội chỉ có một

mình, vốn chưa bao giờ nghĩ sẽ đối địch với các đại môn phái trong tu chân
giới, cũng hoàn toàn không có khả năng đối địch."

Phó Thư Khanh trong lòng không cho là thế, nghĩ bụng nếu sớm biết như

vậy thì hà tất đi đến nông nỗi này, nhưng trên mặt không hề để lộ, chỉ liên
tục biểu thị sự tán đồng với Việt Cẩm thông qua ánh mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.