CẨM TÂM - Trang 204

nguyền rằng hoa mọc thì lá rụng, hoa rụng thì lá mọc, hoa lá mãi mãi không
bao giờ gặp mặt, trong giờ khắc đó có vẻ như lại hoàn toàn biến đổi.

Lá dùng sinh mạng của mình để tác thành cho hoa nở rộ, hoa cũng đem

hết cả sinh mạng của mình để báo đáp sự tác thành của lá.

Bởi vậy hoa yêu kiều nở rộ, rực rỡ, không hề cố kị, không chút ưu

phiền... Giống như nụ cười đang nở bung trước mắt hắn lúc này. Rạng rỡ,
hưng phấn đến nỗi cả thế giới ma quỷ cũng vì nó mà rực sáng.

"Cám ơn!"

Trong khoảnh khắc hắn thấy nụ cười trước mắt, tươi sáng, đẹp đẽ như

thể tập trung tất cả sắc màu của thiên địa, tập trung hết thảy nét đẹp của thế
gian.

Bởi vậy, cuối cùng cũng "thật" rồi.

Thiếu nữ mang tên Việt Cẩm cuối cùng cũng trút bỏ tất cả ngụy trang,

cởi bỏ mọi trói buộc, sống và tỉnh táo một cách chân thực, ngay thẳng.

Nhai Xế có chút thất thần, hắn muốn đưa tay vuốt ve dung nhan kiều

diễm rạng ngời ấy và cũng đã đưa tay ra thật: "... Về yêu tộc cùng ta nhé!"

Việt Cẩm không tránh khỏi ngây người.

Nhai Xế thấy sắc hồng trên khuôn mặt Việt Cẩm nhạt dần, đôi mắt sáng

ngời một lần nữa trở về vẻ bình tĩnh, khó đoán, đương nhiên cũng thấy nàng
khẽ nghiêng đầu, né bàn tay của hắn... Hắn nhấn mạnh: "Về yêu tộc cùng
ta, ta nhận nàng làm muội muội."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.