CẨM TÂM - Trang 211

Nhai Xế không nhẫn nại được nữa, liên tục cười lạnh, ánh mắt sáng quắc,

hung dữ nhìn mọi người xung quanh nói: “Công chúa, người cũng vừa vừa
phải phải thôi, muốn vênh váo lên mặt thì xin mời trước tiên quay lại hoàng
cung Việt Thị, đến lúc đó người thích lên mặt với ai thì cứ việc.” Nói xong,
hắn không thèm để ý đến Việt Ninh Song nữa, trực tiếp giới thiệu Việt Cẩm
với đám yêu quái xung quanh: “Từ hôm nay trở đi, nàng ấy là muội muội
của ta.”

Đám yêu quái vẫn chưa phản ứng kịp, mặt Việt Ninh Song đã biến sắc,

hét lên: “Huynh chỉ có một muội muội mà thôi!”

Ánh mắt Nhai Xế bình thản, gần như lạnh băng: “Hiện tại ta có hai muội

muội. Nếu muội còn nói nữa thì chỉ còn một mà thôi.”

Người còn lại hiển nhiên không phải là Việt Ninh Song, Việt Ninh Song

nghe xong không khỏi nghẹn lời, cuối cùng không dám làm căng với Nhai
Xế, chỉ quay sang trút giận lên đầu Việt Cẩm: “Ta bảo ngươi hành lễ! Tai
ngươi điếc rồi hả?”

Đến lượt nàng phải lên tiếng rồi? Việt Cẩm cười, sau khi tặng Nhai Xế

một ánh mắt trêu ghẹo, nàng nói: “Phụ thân ta cảm thấy Việt Đế là một kẻ
bất tài nhu nhược...” Nàng không kịp nói hết lời, không phải vì Việt Ninh
Song bỗng nhiên đỏ bừng mặt, mà hơn hết là vì Nhai Xế đã nhanh chóng
kéo tay nàng đi về phía trước.

Đi vội vội vàng vàng, sau khi cách đám người phía sau một quãng khá

xa, Nhai Xế mới đi thong thả lại, tiếp đó dặn dò những chuyện ban nãy còn
chưa nói xong: “Mấy đại yêu và một số yêu quái có tu vi đã đợi ở đại sảnh.
Trước hết nàng phải qua đó một chuyến đã.”

“Vâng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.