CẨM TÂM - Trang 258

Sự thảm khốc lúc ban ngày mới chỉ diễn ra có mấy canh giờ mà mọi

người lại có cảm giác giống như đã trải qua hàng thế kỉ. Dường như mọi
diễn biến chỉ còn mang máng, mơ hồ.

Trong điện Thiên Nhuệ của Vân Thủy Môn, Việt Cẩm cùng ba đại yêu

khác khó khăn lắm mới phá giải được cấm chế, không có Bạch Cốt sắp xếp
lại sổ lưu giữ ngọc giản thực có chút lực bất tòng tâm.

Đây không nghi ngờ gì là việc cực kì khô khan, không đến nửa canh giờ

sau, đại yêu đang chơi đùa với đám quái trùng màu xanh đậm trên tay mất
kiên nhẫn đầu tiên, hừ một tiếng rồi đi ra ngoài.

Hai người khác cũng gật gà gật gù giở bừa điển tịch ra xem, thấy đồng

bọn bỏ đi, nhìn nhau một lúc, rồi quay sang nhìn Việt Cẩm vẫn đang sắp
xếp lại ngọc giản, hoàn toàn không chú ý gì đến xung quanh, lên tiếng hỏi:

“Việt cô nương, cô đang làm gì vậy?”

“Sắp xếp lại.” Việt Cẩm tùy tiện đáp.

Người vừa hỏi nhủ thầm chẳng lẽ ta lại không biết cô đang sắp xếp lại

hay sao? Cái ta không biết là vì sao cô lại muốn sắp xếp nó? Suy cho cùng
yêu tộc căn bản không dùng đến những thứ này... Hắn gắt gỏng: “Sắp xếp
lại những thứ này làm gì?”

“Chuyển thành thứ yêu tộc có thể dùng.” Việt Cẩm tìm tìm bới bới cả

nửa ngày trời, mới lôi ra một ngọc giản màu đỏ.

Việt Cẩm vừa nói xong, hai đại yêu giật mình kinh ngạc, tranh nhau hỏi:

“Có thể thật á?”

Việt Cẩm quay đầu lại nhìn bọn họ: “Thử một chút thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.