CẨM TÂM - Trang 30

Nam tử quỷ dị kia “ừm” một tiếng đáp lời, đôi con ngươi màu đỏ dừng

lại trên khuôn mặt Việt Cẩm: “Cô nương dẫn đường thì thế nào?”

Việt Cẩm ngồi khoanh chân xếp bằng trên mặt đất, làm như không nghe

thấy.

Hắn cười rộ lên: “Tất nhiên sẽ trả thù lao.”

Đang định bắt đầu tu luyện, động tác của Việt Cẩm thoáng sững lại, thần

sắc có chút dao động.

Nam tử quỷ dị kia thấy vậy thong dong nói: “Mười viên tinh thạch.”

Việt Cẩm khoanh chân ngồi trên đất không thèm ngước mắt nhìn lên, vẻ

mặt thờ ơ: “Ta phải ở trong động băng phách này để tu dưỡng tâm tính.”

“Hai mươi viên.” Nam tử quỷ dị kia trực tiếp tăng lên gấp đôi.

Việt Cẩm nghe vậy tức thì đứng dậy, mắt không động, mày cũng chẳng

nhích lên chút, chìa tay về phía đối phương: “Trả trước một nửa.”

Hắn ta khẽ cười, theo cái vẫy tay, mười viên tinh thạch leng keng rơi

xuống lòng bàn tay trắng ngần nhưng lại hằn lên những vết chai của Việt
Cẩm.

Việt Cẩm cúi xuống nhìn rồi nắm bàn tay lại, những viên đá trong lòng

bàn tay nàng tức thì biến mất: “Đi thôi.”

Nam tử quỷ dị đáp lời, giọng có phần uể oải: “Phải gọi là Gia.”

Việt Cẩm đi về suối nước lạnh, mắt nhìn thẳng, vẻ mặt lạnh tanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.