CẨM TÂM - Trang 325

mưa sa, hết thảy bi thương, gian khổ. Và rốt cuộc không còn phải cô đơn
nữa.

Bởi vì còn có một người cùng với hắn, cùng nỗ lực hết sức, đến chết

cũng không thay đổi, vì cùng một mục đích.

“Việt Cẩm...” Nhai Xế đột ngột cất tiếng “Mặc dù nói thích là thích,

không thích là không thích. Nhưng quả thực cũng có lí do của nó... Trước
đây chẳng phải nàng đã từng hỏi ta rằng ta thích nàng ở điểm nào còn gì.”

Không nghĩ Nhai Xế đột nhiên nhắc đến chuyện này, Việt Cẩm mặc dù

đã chẳng còn để tâm mấy, nhưng quả thực vẫn khá tò mò, tiện thể hỏi luôn:
“Điểm nào?”

Nhai Xế cười, không trả lời thẳng mà lại nói: “Mấy bản kế hoạch cho

tương lai nàng đưa cho ta dạo này gần đây rất được.”

Việt Cẩm nghe xong chẳng lấy làm mừng, ngược lại, tâm trạng vốn đang

vui vẻ cũng nguội lạnh không ít, chỉ bình thản đáp lấy một tiếng lấy lệ.

Nhai Xế cũng không để bụng, tiếp tục nói: “Đáng tiếc là thế lực song

phương chênh lệch rõ ràng, yêu tộc người đơn thế mỏng, không thể tiếp tục
kéo dài... Không gì ngoài một chữ mệnh.” Nói đến đây, rốt cuộc Nhai Xế
cũng không giấu được sự mệt mỏi.

“Kiểu gì cũng có cách.” Việt Cẩm đột ngột đáp lời.

Thân là một đại yêu, lại chưởng quản cả một tộc, sự kiên cường trong

tâm trí của Nhai Xế đâu phải bình thường, chỉ một lát đã lấy lại được phong
thái lúc bình thường, ngạo nghễ nói: “Vốn là như thế. Nếu không bây giờ
chúng ta được gọi là gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.