CẨM TÂM - Trang 358

Hạ Lam Duyệt nói thẳng: “Hồi đó sư tỷ nhập môn thậm chí còn muộn

hơn cả muội và Hứa sư huynh, mới chốc đó mà đã có thành tựu như bây
giờ, quả nhiên con tạo xoay vần, giờ thì sư tỷ đã có thể khiến người ta phải
nhìn bằng con mắt khác. Muội đây khâm phục vô cùng, sau này nhất định
phải lấy sư tỷ làm gương, chỉ mong sư tỷ không ngại chỉ giáo.”

Những lời này nếu do một người không biết chuyện nói đương nhiên

không có vấn đề, nhưng vào tai Việt Cẩm, hiển nhiên nàng có thể nghe ra
có ý răn đe trong đó.

Việt Cẩm chẳng buồn để bụng, đang định lên tiếng thì Nhai Xế vốn giữ

im lặng suốt dọc đường đột ngột ngẩng đầu, trong con ngươi ảm đạm chỉ
còn ý khinh thường và trào phúng:

“Một chuyện nhỏ như con muỗi mà nói mãi cũng chưa xong?” Bỗng

nhiên hắn cười, uể oải mà ngạo mạn, “Thiên Kiếm Môn đối xử với nàng tốt
nhỉ, nàng tốn bao nhiêu tâm tư, lại mạo hiểm như thế, vậy mà thứ nàng
nhận được chẳng qua cũng chỉ là một đòn phủ đầu ra oai...”

Vang lên một tiếng “Bốp” giòn tan.

Khi mọi người còn chưa kịp phản ứng thì Hạ Lam Duyệt đã đỏ bừng mặt

như gà chọi, vung tay tát Nhai Xế một cái.

“Đã bị bắt mà còn dám ngông cuồng?”

Yêu lực lẫn thân thể đều đang bị trói buộc, nên hắn không cách nào tránh

được, đành đứng trơ ra cho người ta đánh đến. Sự phẫn nộ do bị làm nhục
dâng lên khiến hai mắt Nhai Xế đỏ rực, cười lạnh không ngớt, không hề che
dấu sát ý và sự hung tàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.