CẨM TÂM - Trang 415

Cuối cùng hắn nghĩ đến hiện tại.

Kiêu Sơn bị giới tu đạo công phá, hắn trở thành khâm phạm bị đưa đến

Tiểu Chư Thiên Giới, tất thảy những thứ này đều đã được lên kế hoạch từ
trước. Thật thật giả giả thế nào chẳng cần thiết phải làm rõ. Nhưng đêm
Kiêu Sơn bị bao vây ấy, mỗi câu hắn nói với Việt Cẩm đều xuất phát từ đáy
lòng. Hắn hi vọng Việt Cẩm có thể chăm sóc cho Việt Ninh Song, nhưng
hắn càng hi vọng nàng có thể chăm sóc tốt cho bản thân mình, sau đó rời xa
tất thảy, rời xa những việc nguy hiểm mà đau khổ này...

Ích kỉ ư?

Vậy hãy để hắn ích kỉ một lần.

Chỉ cần một lần thôi, vì duy nhất một người.

“Đệ định xử lý chuyện Việt Ninh Song thế nào ta không quản, nhưng

đừng có kéo Việt Cẩm vào.” Nhai Xế đanh giọng, “Tìm cơ hội đưa nàng ấy
ra ngoài đi, chuyện ở đây có chúng ta là đủ rồi.”

“Huynh có biết mình đang nói cái gì không? Kế hoạch của chúng ta đã

nguy hiểm lắm rồi! Không cần thêm bất kì biến số nào nữa đâu. Huynh ngại
mình chưa đủ tan xương nát thịt ư?”

“Ta biết rõ mình đang làm gì!” Cơn giận của Nhai Xế bùng lên. Cảm

giác bị sỉ nhục vì bị giam, nỗi đau đớn do sợi xích quấn quanh người cùng
với sự phẫn nộ vì cứ phải nhún nhường mãi. Đến cả yêu cầu cơ bản nhất
cũng không được thỏa mãn khiến cho cơn giận của Nhai Xế như ngọn lửa
giữa cánh đồng hoang, một khi đã bùng lên thì sẽ rất khó kiểm soát, “Ta có
bị tan xương nát thịt hay không chẳng cần đệ phải bận tâm, ta thấy đệ mới
sợ cái kết như vậy thì đúng hơn. Việt Ninh Song quên mất mình là ai, vì kế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.