CẨM TÂM - Trang 427

Bỗng giá nến cố định trên bàn vang lên một tiếng “tách”. Việt Cẩm đang

ngồi ngẩn ra chợt sực tỉnh, theo bản năng định đưa tay lên sờ bụng, nhưng
lại nhớ ra là đang ở trước mặt Nhai Xế.

Bàn tay vừa đưa lên từ từ hạ xuống, rốt cuộc Việt Cẩm cũng lên tiếng:

“Mới đây Việt Ninh Song... có đến tìm muội.” Không, đây không phải điều
nàng muốn nói.

Nhai Xế ngước lên, thậm chí còn chẳng buồn lên tiếng.

Việt Cẩm nhắm mắt một lúc: “Muội đưa con bé ra ngoài rồi. Yến tiệc

bên ngoài sắp bắt đầu, huynh biết phải làm thế nào rồi chứ?” Không, không
phải những chuyện này...

“Ồ?” Nhai Xế hết sức bình thản.

“Nhai Xế, muội...” Việt Cẩm thoáng ngập ngừng.

Nhai Xế uể oải ngước lên, sợi xích trói quanh người theo động tác, phát

ra những tiếng leng keng không ngừng: “Nàng muốn nói gì?”

Hắn hỏi, những vết thương vừa đông máu lại nứt toác ra, dòng máu đỏ

tươi chảy xuôi theo quần áo, da thịt vốn loang lổ những vết tích cũ, rỏ
xuống mặt đất: “‘Huynh biết phải làm thế nào rồi chứ’? Bọn họ muốn nàng
khuyên ta đầu hàng?”

Hắn nói giọng mỉa mai “Xem ra nàng cũng có ích thật, hết làm sụp đổ

yêu tộc lại đến khuyên thủ lĩnh yêu tộc hàng, tất cả đều do một mình nàng
làm, tiếc là thù lao thì...” Hắn nhếch mép khiến đôi môi khô khốc lại một
lần nữa ướt đẫm máu tươi, “Dường như cũng chẳng bõ bèn gì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.