CẨM TÂM - Trang 429

nhạc đặc sắc, Việt Cẩm bất chợt không muốn đi qua đó, nhưng ý tưởng này
chỉ tồn tại được mấy giây rồi nhanh chóng chết yểu như tuyết gặp mặt trời
khi Bạch Ngọc đứng trong đám đông, phát hiện ra nàng rồi vẫy tay rối rít.

Việt Cẩm giao vũ khí cho người gác cổng rồi đi về phía Bạch Ngọc.

Bạch Ngọc không có vẻ e lệ, gò bó của một tiểu thư, còn chưa đợi Việt Cẩm
ngồi xuống đã đứng khỏi chỗ của mình, thân thiết chạy lại chỗ Việt Cẩm,
đồng thời đem đồ trên bàn mình đẩy sang phía Việt Cẩm, tỉ mỉ giới thiệu:

“Rượu Quỳnh Hoa, được ủ từ hơn mười loại tiên hoa tiên thảo, mặc dù

không cay lắm nhưng uống vào quả thực như uống nước suối tiên. Còn có
quả Thái Tương, mùi vị không có gì đặc biệt nhưng quý ở chỗ mùi vị thay
đổi theo màu sắc. Còn có Bích Vân lạc, đây là món khai vị hấp dẫn nhất của
Bích Vân Đài, vừa đẹp mắt vừa ngon miệng... Này, mình ăn xong Bích Vân
lạc rồi đi nhé?”

Việt Cẩm nhanh trí, quay sang nhìn Bạch Ngọc, thấy nàng ấy mỉm cười

chớp mắt nhìn mình, đôi mắt màu hổ phách lấp lánh ánh triều dương: “Loại
yến tiệc này thật vô vị, chúng ta chẳng qua cũng chỉ là những giọt nước nhỏ
nhoi giữa biển khơi rộng lớn, nói thừa không thừa mà nói thiếu cũng chẳng
thiếu.”

Việt Cẩm cũng bật cười: “Đúng là vô vị thật, đợi quá nửa yến tiệc rồi

mình đi.”

Bạch Ngọc toét miệng cười, ôm eo Việt Cẩm, bưng bát canh vừa rồi thái

nữ dâng lên đặt trước mặt nàng: “Đây là dược thiện, có tác dụng bổ khí hoạt
huyết. Cách ăn ở đây hơi lạ, uống một ngụm canh này trước rồi ăn các thức
ăn khác mùi vị sẽ càng ngon hơn.”

Việt Cẩm bưng lên định uống thì nghe thấy hai chữ “dược thiện”, nàng

ngập ngừng một lúc rồi đặt cái bát về lại chỗ cũ: “Từ nhỏ ta đã không thích

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.