CẨM TÂM - Trang 55

"Nếu đã là tỉ thí trên đỉnh Thiên Đô thì chuyện sinh tử muội đương nhiên

sẽ tự chịu, nào dám mong sư huynh nương tay!"

Tả Ngôn Chấp nghe vậy phất tay áo, không nói thêm một lời, ngự kiếm

bay đi.

Sau đó, Chúc Linh Phi cũng nhẹ nhàng cất tiếng: "Nhị sư huynh, muội đi

trước đây."

Nhị sư huynh lúc này mới nhìn Việt Cẩm mà than rằng: "Tiểu sư muội,

trước đó huynh đã nói với muội về tính tình của Ngôn sư đệ rồi. Muội hà tất
phải đối chọi gay gắt không ai nhường ai với đệ ấy làm gì!" Hắn thở dài não
nề, lại nói: "Chuyện năm đó, muội cũng không phải hoàn toàn đúng."

Việt Cẩm khẽ cười: "Chuyện năm đó là yêu lang muội nuôi ăn mất linh

thú mà Ngôn sư huynh vừa mang về định thuần dưỡng. Người ngoài nhìn
vào đương nhiên là muội sai. Nhưng năm đó, rốt cuộc ai đúng ai sai khó mà
nói cho rõ ràng được. Hơn nữa, tình huống vừa rồi chẳng qua là Ngôn sư
huynh muốn tính toán rõ ràng lại chuyện năm đó với muội, và muội ngược
lại cũng muốn làm rõ với Ngôn sư huynh. Chỉ có vậy mà thôi."

Nhị sư huynh nghe xong liền biết chuyện này không còn cách nào

khuyên giải.

Việt Cẩm cũng lập tức chắp tay chào nhị sư huynh: "Hôm nay thật là làm

phiền sư huynh, muội xin phép cáo từ trước, hai ngày nữa sau khi sắp xếp
mọi thứ xong xuôi, muội nhất định sẽ đăng môn cảm tạ sư huynh."

Nói xong nàng xoay người, quay về chỗ ở mới của mình. Trong lòng

nghĩ thầm thực ra nàng hà tất phải cùng hắn đối chọi gay gắt không ai chịu
nhường ai như thế? Hôm nay nhường một bước cũng không phải là không
thể. Nhưng phải biết rằng, trên thế gian này không có bức tường nào không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.