CẨM TÂM - Trang 98

"Chân quân giảng đạo ba ngày nữa bắt đầu." Vân Hàn Cảnh nói với vẻ

lạnh nhạt: "Mấy ngày này muội không được lơi là việc tu luyện đâu đó."

"Vâng." Việt Cẩm đáp.

"Cũng không được tùy tiện gây chuyện." Sắc mặt Vân Hàn Cảnh chuyển

sang lạnh nhạt.

"Vâng." Việt Cẩm ngoài mặt đáp một cách nghiêm chỉnh, nhưng trong

bụng đang âm thầm kêu khổ: 'Hiện tại tâm trạng của đại sư huynh... hình
như không được tốt cho lắm thì phải?'

"Còn nữa, ai cho muội đi trước chuẩn bị hả?" Vân Hàn Cảnh lại nói, cố

nén cảm giác khó chịu đang bùng lên trong lòng.

Việt Cẩm đoán hẳn bản thân đã đắc tội với đại sư huynh rồi, nhưng nàng

đắc tội với huynh ấy chỗ nào nhỉ? Bởi vì nàng đến trước để sắp xếp hay
sao? Việt Cẩm có phần buồn bực trong lòng, thấy nước đã sôi bèn vội vào
tắt lửa bưng ra, sau khi châm trà Phượng Diên đã được sao kĩ, nàng cung
kính dâng trà, đợi Vân Hàn Cảnh nhận lấy rồi mới đưa lời giải thích: "Muội
nghĩ một dịp long trọng như việc chân quân giảng đạo thế này, các tu sĩ ắt
sẽ tụ họp rất đông. So với việc đến muộn rồi phải vội vội vàng vàng thì chi
bằng đến sớm chuẩn bị..."

Việt Cẩm còn chưa nói hết câu, Vân Hàn Cảnh sau khi uống một ngụm

trà, cau mày ngắt lời: "Đây là trà gì vậy?"

"Là trà Phượng Diên." Việt Cẩm giải thích, "Trước đây muội từng nghe

người ta nhắc đến, thấy tò mò nên hái về thưởng thức xem sao."

Vân Hàn Cảnh im lặng không nói thêm gì. Việt Cẩm cũng chỉ đành chắp

tay cung kính đứng đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.