CAM TÂM TÌNH NGUYỆN LÊN THUYỀN GIẶC - Trang 194

Trước nay ba Ngôn không kiêng dè gì, toàn nói trước mặt Ngôn Hâm,

chỉ đứng cách xa một chút. Tai Ngôn Hâm rất thính, có thể nghe được gần
hết. Lúc nào mẹ Ngôn mẹ ra ngoài, ba Ngôn cũng dần hình thành thói quen
đi theo, cho nên mẹ Ngôn không hoài nghi......

Nhưng Ngôn Hâm thấy hết. Một lần di động của ba Ngôn có vấn đề,

Ngôn Hâm xem thử, kết quả thấy một tin nhắn có vẻ ái muội...... Ngôn
Hâm ra vẻ bình thường, tay không run đặt điện thoại xuống.

Buổi tối mới 9, 10 giờ, bình thường ba Ngôn chắc chắn lên giường đi

ngủ sớm, hôm đó đột nhiên lại ra ngoài, khiến mẹ Ngôn nghi ngờ, ba Ngôn
nói là chuyện công việc. Một người không nói nhiều, một người cũng
không hỏi nhiều. Nhưng Ngôn Hâm đã nhìn thấy tin nhắn kia...... trong
lòng cô càng nghi ngờ, nhưng chưa bao giờ có dũng khí hỏi ba một lần...

"Bao lâu rồi?" Hà Nhất Triển vỗ lưng cô, thấp giọng hỏi.

"Đã hơn một năm... Em vẫn chưa nói với mẹ..."

Hà Nhất Triển hít vào một hơi, nha đầu này! Anh toát mồ hôi. Trước

đây anh cứ nghĩ cô đơn thuần, thế mà việc này lại có thể giấu trong lòng lâu
như thế, không nói với ai. Tâm cơ thế cơ mà... Anh không nhịn được nhéo
eo cô, "Ngôn! Hâm! Em thật là......!"

"Anh giận cái gì!" Ngôn Hâm không cam lòng yếu thế, bóp cơ bắp

anh nhưng không được. Tập luyện cứng rắn như thế làm gì chứ!

"Em muốn làm gì?"

"Em muốn làm gì... thì đã làm lâu rồi... Vừa rồi em lại nghe thấy ba

gọi điện thoại... Em không vui!" Ngôn Hâm cũng không biết mình muốn
cái gì, nhưng cô đang buồn đó, nghẹn ứ trong lòng không xả ra được!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.