CẨM Y XUÂN THU - Trang 164

- Ngươi còn do dự cái gì?

Dương Ninh liền lùi lại một bước, nói:

- Ngươi muốn bức tranh này cũng được, nhưng...

Hắn còn chưa dứt lời, cảm thấy dưới chân mình hơi hẫng. Không ngờ

tảng đả mình đứng tách ra khiến cho hắn sắp rơi xuống. Dương Ninh bàng
hoàng, nhìn lão Mộc đang cố gắng chạy tới, liền dùng sức đạp một cái.
Nhưng không dùng lực còn đỡ, vừa dùng lực, tảng đá rơi xuống khiến cho
hắn cũng rơi theo.

Dương Ninh hoàn toàn không ngờ tảng đá dưới chân lại không chắc. Ở

giữa không trung, lúc này hắn chỉ mong túm được thứ gì để sống sót. Tay
phải hắn vẫn cầm bức tranh, tay trái túm được một thứ gì đó như là sợi dây.
Có được thứ cứu mạng, Dương Ninh không dám buông tay.

Thân thể hắn vẫn tiếp tục hạ xuống, gió thổ bên tai vù vù, bàn tay nắm

dây trở nên rất đau.

Vách núi này cũng không tới mức dựng đứng, vẫn còn hơi có độ dốc.

Dựa theo địa thế, cố gắng làm cho tốc độ rơi chậm lại, Dương Ninh cố hết
sức nắm chặt tay phải, cuối cùng cũng dừng lại được giữa không trung.

Hắn thở hổn hển, vung loạn đôi chân, cố lắm mới dẫm được lên vách đá

mà thở phào một hơi. Gió đêm thổi qua khiến cho hắn rùng mình mới phát
hiện toàn thân ướt đẫm mồ hôi.

Hắn nghe được loáng thoáng tiếng của Mộc Thần quân. Dương Ninh

ngẩng đầu nhìn lên trên chỉ thấy một bầu trời đêm đầy sao, nhất thời không
thấy được đỉnh núi. Cúi đầu nhìn xuống, bên dưới tối như mực. Hắn biết
mình đang ở đang ở lưng chừng. Nhưng cũng nhờ trên vách đá có rất nhiều
dây leo, nếu không thì chắc chắn hắn đã phải chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.