CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 195

mang theo những câu chuyện người Hồi tấn công người Hindu
ở rất nhiều vùng trên khắp cả nước. “Chúng ta phải chuẩn bị
sẵn sàng để có thể bảo vệ chính mình,” họ nói. “Và cũng để báo
thù cho mình nữa. Nếu chúng dám đánh đổ máu của những
người anh em Hindu của chúng ta, đất nước này sẽ bị nhuộm đỏ
bởi những dòng sông máu người Hồi.”

Ở làng Dukhi, dân số người Hồi rất ít ỏi, chẳng hại nổi ai,

nhưng bọn địa chủ lại nhìn thấy cơ hội trong lời cảnh báo của
những kẻ lạ mặt. Chúng bèn ra sức kích động dân làng chống lại
mối hiểm họa tưởng tượng đang tồn tại trong cộng đồng của
họ. “Tốt hơn hết là nên tiệt trừ mọi mầm họa Hồi giáo trước khi
ta bị thiêu sống trong túp lều của chính mình. Chúng nó chẳng
đã xâm lược chúng ta, đốt phá đền đài, cướp bóc của cải của ta
từ hàng thế kỷ nay còn gì.”

Những người mặc sơ mi trắng quần ka ki nấn ná thêm mấy

ngày, nhưng cũng chẳng gặp vận may với đại đa số dân chúng.
Những người thuộc đẳng cấp thấp không mảy may suy suyển
bởi luận điệu của mấy người kia. Xưa nay họ vẫn chung sống
hòa bình với các hàng xóm láng giềng người Hồi. Vả lại, chỉ
riêng việc giữ hồn với xác liền một khối đã khiến họ sức cùng
lực kiệt rồi.

Vì thế, mọi mưu toan trục xuất người Hồi khỏi ngôi làng đều

thất bại. Bỏ lại sau lưng những hiểm họa gớm ghê từ việc phải
đối phó với những kẻ phản động, bao gồm cả tên phản động đầu
sỏ, Mohandas Karamchand Gandhi

[25]

, những người của tổ chức

Hindu lại tiếp tục lên đường. Những vùng đông dân cư, lắm cửa
hàng cửa hiệu, buôn bán sầm uất sẽ cho họ nhiều cơ may thành
công, và cả chiếc áo choàng của trạng thái ẩn danh chốn thành
thị để ẩn náu, đó là mảnh đất màu mỡ cho những tin vịt cùng
lời đồn sinh sôi nảy nở. Tối tối, Dukhi cùng bạn bè bàn tán về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.