CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 394

Maneck lo cho Avinash; nguyên là Chủ tịch của Hội sinh viên,

chắc chắn anh ta đang nằm trong tầm ngắm nguy hiểm chết
người từ những hội nhóm mới trong trường. Đêm đêm, cậu
lắng nghe những âm thanh của căn phòng sát vách. Cánh cửa
đóng lại khe khẽ, tiếng lạch cạch của chiếc tủ búp phê sắt, tiếng
xì xì của bình xịt, tiếng ngả mình đánh thịch lên giường tiết lộ
rằng bạn cậu vẫn bình an vô sự, rằng anh ta vẫn chưa bị tấn
công hoặc bị bắt đi giam cầm ở một chốn bí mật nào đó.

Maneck luôn hối hả khi qua lại giữa trường và kí túc xá mà

không dừng lại để theo dõi tấn tuồng thường nhật của áp chế,
xu nịnh và phục tùng. Văn phòng của báo trường bị tấn công,
các cây viết và biên tập viên bị đánh đấm tơi tả và bị buộc phải
cuốn gói. Tờ báo từng mang giọng lưỡi trào phúng nhẹ nhàng
và thi thoảng lại chọc ngoáy chính phủ hoặc ban giám hiệu
trường, dẫu rằng đến dạo gần đây, trào phúng đang càng lúc
càng trở thành chuyện thiên nan vạn nan, bởi chính phủ đang
thi thố thứ nghệ thuật này trong chính những báo cáo của
mình gửi cho giới thông tin đại chúng bị kiểm duyệt, ăn đứt tay
nghề báo trường xưa nay.

Đánh chiếm xong, hội Sinh viên vì Dân chủ cho đăng một

thông cáo ở số báo tiếp theo, tuyên bố rằng tiếng nói mới của ấn
phẩm sẽ tiêu biểu hơn cho đông đảo sinh viên. Phần còn lại của
số báo được lấp đầy bằng một bộ quy tắc ứng xử mẫu mực dành
cho cả sinh viên lẫn giáo viên.

Một sáng, các lớp học bị hủy và một buổi lễ chào cờ được tổ

chức ở sân trong. Việc tham dự là bắt buộc, dưới vòng câu thúc
của nhóm Sinh viên chống phát xít. Chủ tịch hội Sinh viên vì
dân chủ cầm lấy míc. Anh ta kêu gọi các nhân vật có thẩm
quyền bước lên phía trước, tự chứng tỏ tình yêu đối với đất
nước, nêu gương về hành vi ái quốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.