CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 447

trong đĩa rồi nghiêng tách đổ thêm ra. “Còn cậu? Đã ấy lần nào
chưa?”

“Suýt. Trên tàu hỏa.”

Đến lượt Om cười phá ra. “Cậu đúng là vua nói khoác, chắc

luôn. Trên tàu á?”

“Không, thật. Hồi mấy tháng trước, lúc tớ đi từ nhà lên

trường.” Bị kích động bởi trường ảo mộng của Om, óc sáng tạo
của Maneck được thể thăng hoa tối đa. “Có một cô gái nằm ở
chiếc giường tầng đối diện giường tớ, đẹp mê li.”

“Đẹp hơn cô Dina không?”

Câu hỏi khiến cậu ngớ người. Cậu nghĩ ngợi một lát. “Không,”

cậu đáp thật thà. “Nhưng ngay từ lúc tớ bước lên tàu, cô ta đã
nhìn tớ chằm chằm, nhân lúc không ai để ý lại cười tình với tớ.
Phiền nỗi, bố cô ta lại đi cùng. Mãi đến lúc trời tối, mọi người
kéo nhau đi ngủ hết. Chỉ có tớ với cô ta còn thức. Lúc mọi người
đã ngủ, cả ông bố, cô ta lật chăn sang bên và vạch một bên vú
ra.”

“Rồi sao nữa?” Om hỏi, háo hức thưởng thức những món hoa

trái tưởng tượng.

“Cô ta bắt đầu nắn bóp bầu vú, và ra hiệu gọi tớ sang. Tớ hơi

sợ, không dám trèo xuống. Nhỡ làm ai thức dậy thì chết. Nhưng
rồi cô ấy đưa tay xuống háng và bắt đầu xoa xát các thứ. Thế là
tớ quyết định trèo sang chỗ cô ta.”

“Dĩ nhiên. Có ngu mới không sang,” Om thở hổn hển.

“Tớ trèo xuống yên ổn, và chỉ trong chớp mắt, tớ đã được

vuốt ve bầu vú cô ta. Cô ta túm chặt tay tớ, nài nỉ tớ trèo lên
cùng. Tớ không biết phải trèo lên cách nào cho thật êm. Tớ
không muốn làm rung giường của ông bố ở tầng dưới. Đột

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.