CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 532

Cậu lắc đầu. “Cháu chỉ mệt thôi. Ngày kia – tức là trọn hai

ngày. Còn nhiều thời gian đấy chứ.”

“Chỉ đúng với hai thợ may chuyên thôi. Chứ một mình dì thì

không.”

“Cháu sẽ giúp dì.”

“Đừng làm dì buồn cười. Cháu mà may á? Còn dì, với đôi mắt

này nữa. Dì còn chẳng nhìn rõ ngón tay mình để xỏ nhẫn cưới
vào, đừng nói là xâu chỉ qua lỗ kim.”

“Cháu nói thật mà dì.”

“Nhưng có tới sáu mươi cái váy, sáu mươi. Chỉ còn phải lên

gấu và khuy nữa thôi, quả vậy, nhưng vẫn là vô khối việc.” Cô
nhặt một chiếc lên. “Cháu nhìn cái eo váy đây này, thấy nó dúm
đều lại chưa. Đấy gọi là ‘chun.’ Bây giờ nó chỉ dài có” – cô căng
thước – “sáu nhăm phân. Nhưng vì có chun, nên gấu váy sẽ là,
xem nào, một trăm bốn mươi sáu phân, mà phải khâu tay. Sẽ
mất rất nhiều…”

“Làm sao người ta biết được nếu dì may bằng máy?”

“Khác nhau như ngày với đêm ấy chứ. Rồi sau đó là đến tám

cái khuy cho mỗi chiếc váy. Sáu cái phía trước, mỗi cổ tay một
cái. Với người như dì phải cần một tiếng mới làm xong một
chiếc. Tổng cộng là sáu mươi tiếng.”

“Từ giờ đến lúc giao hàng, chúng ta có bốn mươi tám tiếng.”

“Đúng, nếu ta không ăn hay ngủ hay đi vệ sinh.”

“Ít ra ta có thể thử. Dì có thể đem giao số váy ta đã làm xong,

và lấy cớ là thợ may bị ốm hay gì đó.”

“Nếu cháu thực sự sẵn lòng giúp dì…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.