CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 591

Vừa trợn mắt nhìn, ông vừa bắt đầu xào xáo các loại giấy tờ

trên bàn làm việc. “Nói xem cô cần gì rồi để cho anh yên. Anh
còn nhiều việc phải làm lắm.”

“Cẩn thận đấy, anh Nusswan, lông mày của anh đang tập thể

dục bài gì nhìn lạ lắm.” Dina quyết định không dồn ép vận may
của mình thêm nữa, và đi vào việc chính. “Em chưa bỏ công
việc may xuất khẩu đâu. Sớm muộn gì em cũng tìm được thợ
mới. Nhưng từ giờ đến lúc đó em không thể nhận thêm đơn
hàng nữa.”

Giây phút xin xỏ, giây phút cô căm ghét, không trở nên dễ

nuốt hơn tí nào dù được mào đầu bằng vài câu giải thích ngắn
về tình hình hiện tại hay thái độ cao ngạo. “Hai trăm rưởi là đủ
để em cầm cự qua tháng này.”

Nusswan bấm chuông gọi người truyền tin, và ghi một tờ

phiếu xuất tiền. Dina và Maneck được đãi mắt bằng một màn
thư pháp dữ dội, đầu bút điên cuồng rạch ngang tờ giấy. Ông
gạch nét ngang của các chữ t và chấm các chữ i bằng những
nhát bạo liệt, như muốn ganh với chiếc máy chữ đang bị nã đạn
ở phòng bên.

Người truyền tin mang tờ phiếu ra cho viên thủ quỹ ngồi ở

phòng cuối hành lang. Chiếc quạt trần cũ kĩ nặng nhọc quay,
chẳng khác nào một nhà máy nhỏ ồn ào. Lắm tiền như thế,
Dina nghĩ bụng, mà sao anh ta vẫn chưa chịu lắp điều hòa ở đây
nhỉ. Cô đưa mắt xuống, dán vào con dao rọc giấy cán gỗ đàn
hương được gài một cách tinh vi bên trong chiếc phong bì mở
nửa. Anh chàng truyền tin mang tiền đến và lui ra.

Nusswan dợm giọng: “Tất cả những việc này sẽ chẳng còn

cần thiết nữa giá như…” Ông liếc sang Dina, nhưng không tài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.