CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 666

“Cậu nói dối. Ít ra cũng nhận đi. Thôi nào, nếu không cho tớ

xem thì cũng phải tả cho tớ một tí chứ. Vú cô ấy thế nào?

Hai cái núm có đẹp có nhọn không? Thế còn…”

“Thôi đi.”

“… còn cái quầng nâu quanh núm vú nữa, chúng to cỡ nào.”

“Câm mồm, tớ cảnh cáo cậu.”

“Còn mu? Nó có to và mọng và đầy…”

Maneck vòng ra phía trước ghế và giáng một cái tát vào mồm

cậu. Bàng hoàng, Om ôm mặt trong câm lặng mấy giây liền. Cơn
đau dâng đầy hai mắt cậu. “Đồ đĩ đực mất dạy!” Cậu bỗng bừng
tỉnh, và nhảy bổ vào bạn, nắm đấm điên cuồng vung lên.

Chiếc ghế đổ nhào. Maneck bị trúng một quả vào đầu, những

cú còn lại rơi cả lên hai cánh tay cậu nhưng không hề hấn gì. Để
kiềm chế Om mà không làm cậu ta bị thương, cậu túm áo cậu ta
và kéo cậu ta sát vào người mình; giờ những cú đấm đã không
còn đường chạy. Bỗng có tiếng thứ gì đó rách bục. Túi áo toạc ra
theo tay cậu, và một vết rách lồ lộ ngay bên dưới vai.

“Thằng chó!” Om gào lên, càng hung hăng cuồng nộ hơn.

“Mày xé rách áo tao rồi!”

Tiếng xô xát to đến nỗi át cả tiếng máy may của Ishvar, kéo

ông chạy ra hành lang. “Ấy ấy! Trò đánh lộn này là thế nào đây?”

Trước sự hiện diện của ông, máu chiến trong hai cậu trai

bỗng bay biến đi đâu mất. Ông dễ dàng tách họ ra. Giờ những gì
bạo liệt nhất đã dồn cả vào ánh nhìn. Họ trừng trừng lườm
nhau một lúc rồi mới quay đi.

“Nó xé rách áo cháu!” Om gào lên, mắt dán xuống cái túi áo

đã toạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.