CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 902

Kết thúc: Năm 1984

T

RỜI ĐÃ SÁNG BẠCH khi chuyến bay từ vùng Vịnh đưa

Maneck về nhà hạ cánh xuống thủ đô sau cuộc khởi hành bị trì
hoãn. Anh đã cố ngủ trên máy bay song những hình ảnh chớp
nháy khó chịu của một bộ phim được chiếu trong khoang hạng
thường không ngừng lấp loáng trước làn mi mắt của anh như
một hàng đèn tuýp bị chập mạch. Mắt hãy còn hoa, anh xếp vào
hàng chờ kiểm tra hải quan.

Một dự án mở rộng sân bay đang được triển khai nên hành

khách bị dồn vào một khu công trình tạm dựng bằng tôn. Anh
còn nhớ, quá trình xây dựng mới chỉ bắt đầu khi anh rời nhà đi
Dubai tám năm trước. Từng đợt hơi nóng từ lớp kim loại bị
nắng nung dội hầm hập vào đám đông. Mùi mồ hôi, khói thuốc,
nước hoa bị biến hơi, và nước tẩy rửa vấn vít trong không khí.
Mọi người dùng cả hộ chiếu và tờ khai hải quan để quạt lia lịa.
Có người lăn ra ngất xỉu. Hai nhân viên liên lạc cố làm ông ta
tỉnh lại bằng cách dìu ông ra phía trước luồng gió từ chiếc quạt
bàn của một nhân viên hải quan. Nước được mang tới.

Công cuộc rà soát hành lý được nối lại sau cuộc gián đoạn đó.

Một hành khách xếp sau Maneck càu nhàu về sự chậm trễ, còn
Maneck nhún vai: “Có lẽ họ nhận được tin mật báo là một tay
buôn lậu lớn sẽ từ Dubai đến đây hôm nay.”

“Không, lúc nào mà chả thế này,” người đàn ông nọ nói. “Với

tất cả các chuyến bay từ Trung Đông tới. Thứ họ đang tìm là đồ
trang sức, vàng thỏi, hàng điện tử.” Ông ta giải thích là hải quan
bây giờ làm ăn hăng hái hơn hẳn là nhờ một chỉ thị của chính
phủ trong đó treo thưởng đặc biệt bằng chính một phần số

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.