CẬN KỀ TỔ ẤM - Trang 115

“Chính xác. Tôi còn là luật sư nữa.” Cô lại mỉm cười, dù lần này là có

chút mục đích.

“Thế này nhé, Đại úy, nếu anh ta vẫn đang được làm thủ tục, cô vẫn sẽ

phải đợi cho đến khi mọi thủ tục xong xuôi mới có thể nói chuyện với anh
ta.” Nụ cười của viên cảnh sát nở rộng hơn. “Và, xin nói cho cô biết điều
này, chuyến di cư của cá hồi năm nay tuyệt vời lắm. Tuần này tôi đã bắt
được một cặp cá chúa đấy.”

Battles hy vọng đó không phải là câu nói đưa chuyện tốt nhất của anh ta.

“Anh không đùa đấy chứ? Tôi không ăn được cá hồi. Nó khiến tôi buồn
nôn.”

“Sống ở đây mà không ăn được cá hồi thì chán lắm nhỉ?”
“Đúng vậy. Trong mọi bữa tiệc tôi tham dự, người ta luôn đặt một miếng

cá to vào đĩa của tôi. Thế là tôi phải đưa nó cho anh chàng mà tôi đang hẹn
hò lúc đó.”

“Hẳn là anh ta mừng húm vì có thêm một miếng.” Viên cảnh sát cười

toe.

“Đúng vậy.” Cô nói. “Cho đến khi anh ta nhận ra đó là thứ duy nhất anh

ta nhận được từ tôi vào tối hôm đó.”

Chiếu tướng. Ván cờ kết thúc.
“Tôi sẽ rất cảm kích nếu anh nhấc chiếc điện thoại kia lên để gọi lên tầng

trên và tìm hiểu xem thân chủ của tôi đang ở đâu.”

Viên cảnh sát ngả người ra sau, không còn cười nữa. Anh ta chỉ tay về

phía mấy cái ghế. “Cô ngồi đi, Đại úy. Đêm nay có thể là một đêm dài
đấy.”

Battles trả lời email trên điện thoại di động trong lúc chờ đợi. Vài phút

sau, cô nghe thấy tiếng tinh báo hiệu cửa thang máy mở ra. Một người phụ
nữ bước vòng qua góc tường, nhìn Battles, rồi nhìn sang viên cảnh sát mặc
đồng phục ngồi sau bàn. Cô ta tỏ rõ sự bối rối. Có lẽ cô ta ngỡ rằng sẽ gặp
một người đàn ông mặc bộ

com lê ba món

và đeo cà vạt thay vì một người

trông như cô đưa thư bằng xe đạp như thế này. Viên cảnh sát mặc đồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.