CẬN KỀ TỔ ẤM - Trang 163

nhận là mình có tội? Tại sao chúng ta phải trải qua phiên tòa thẩm định
bằng chứng này?”

“Tôi không biết.” Tracy đáp, và đúng là cô không biết thật. Theo kinh

nghiệm của cô, trong một tình huống như thế này, luật sư bào chữa sẽ tìm
kiếm điều đình cho thân chủ. Có lẽ Leah Battles đang đợi cho đến khi
phiên tòa theo Điều 32 kết thúc. Hoặc có lẽ cô ta có một lý lẽ nào đó để
khiến cuốn băng không được coi là một bằng chứng và muốn thử một phen.
Chẳng có gì tổn hại trong việc chờ đợi, nghe ngóng tất cả bằng chứng được
đưa ra, đặc biệt là nếu thân chủ của cô ta thực sự đang ngoan cố.

“Cho nói đây là một vụ lớn đối với luật sư bào chữa, cô ta có thể muốn

mạo hiểm làm tất cả những gì có thể để đánh bại anh ta.” Shaniqua Miller
nói. “Anh ta có nói với chị như vậy không?”

“Có.” Tracy đáp.
Bà của D’Andre lắc đầu. Shaniqua kìm nén một nụ cười cay đắng. “Toàn

bộ việc này chỉ là một cuộc chơi lớn với họ thôi, đúng không?”

Một lần nữa, Tracy không biết phải nói gì để an ủi họ. Và, thật không

may, cô biết trước rằng việc xét xử sẽ không mang lại cho họ sự thỏa mãn
hay khuây khỏa. Nó sẽ không mang con trai họ quay trở lại.

Cô chỉ hy vọng phiên tòa sẽ giúp Shaniqua Miller khép lại được sự việc

đau lòng này.

Leah Battles đã cưỡng lại thôi thúc ngủ trong văn phòng của mình, bởi vì
nếu cô làm vậy thì điều đó sẽ đặt ra một tiền lệ nguy hiểm cho một nghề
nghiệp vốn dễ lấy chồng như nghề của cô. Cô từng biết một luật sư rất hãnh
diện khoe với mọi người rằng anh ta thường ngủ lại ở văn phòng, dường
như quên bẵng cái thực tế rằng, ở tuổi bốn mươi, anh ta vẫn còn độc thân.
Vì bàn tay trái của cô hiện giờ vẫn chưa được đeo nhẫn, và cũng chẳng có
ai có ý định đeo nhẫn vào ngón áp út của cô, Battles không cần cung cấp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.