CẬN KỀ TỔ ẤM - Trang 211

học sinh của trường Trung học Ballard, chúng nói cậu ta đã quanh quẩn bên
Allie trong sáu tháng.

“Anh ta là một kẻ tồi tệ.” Stevie nói, phẩy tay như thể gạt Welch đi.

“Anh ta chơi trong một ban nhạc.”

“Họ chơi chán òm.” Mark nói, đôi mắt mở to. “Chúng cháu từng xem

anh ta biểu diễn một lần trong một cuộc thi tài năng ở trường chị Allie. Anh
ta kiểu như này này…” Mark nhảy xuống khỏi xô pha, điên cuồng gảy
những sợi dây đàn tưởng tượng của một cây guitar không khí và lắc lư đầu
mạnh đến nỗi Del nghĩ nó có thể gãy khục.

“Kinh khủng lắm ạ.” Stevie đồng ý. “Ca sĩ quá dở, thậm chí chẳng ai có

thể hiểu anh ta đang hát gì.” Cậu cũng gằn giọng ư ử để bắt chước giọng
hát khủng khiếp ấy.

“Lần cuối các cháu nhìn thấy cậu ta ở đây là khi nào?” Del hỏi.
“Mẹ không cho anh ta tới đây.” Stevie nhấn mạnh lời mình. “Mẹ ghét

anh ta.”

“Anh ta là một kẻ tồi tệ.” Mark nhắc lại và ngồi sụp xuống những cái

nệm ghế.

Del cũng ngờ là như vậy, nhưng ít nhất bây giờ J-Man đã có một cái tên.

Battles ngồi đối diện với Rebecca Stanley, văn phòng của cô ta ở cùng một
hành lang với văn phòng của cô. Trông Stanley như một bà mẹ có con gái
lần đầu tiên được mời đi dự dạ hội, nhưng đối tượng lại là một chàng trai
mà cô ta không thích. Battles quyết định chọn cách tiếp cận giống như khi
cô bị gọi vào phòng giám thị ở ngôi trường nữ sinh Công giáo của cô. Cô
sẽ không tự bào chữa cho mình cho đến khi nào những lời buộc tội và
những bằng chứng hỗ trợ cho chúng được đưa ra.

“Bà đã rút lại các hồ sơ của tôi sao?” Battles hỏi.
“Đúng thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.