CẬN KỀ TỔ ẤM - Trang 234

minh được bị cáo có dấu hiệu phạm tội. Không có cuốn băng video, bên
công tố sẽ yếu thế hơn hẳn. Qua cuộc bàn bạc này, Tracy có cảm giác rằng
khó có khả năng các vị lãnh đạo sẽ giành lại quyền xét xử, mặc dù không
một ai trong cuộc họp nói điều đó ra miệng. Cô hiểu được luận điểm của
họ. Tại sao lại đưa đầu vào trong chuồng sư tử nếu ta biết sẽ bị nó cắn chứ?

Tracy ra khỏi xe và tiến lại gần ô văng của tòa chung cư. Không khí buổi

tối lạnh tê tái, mặc dù không còn lạnh như hồi đầu tháng. Các ngọn đèn
đường cổ xưa thắp sáng vỉa hè ẩm ướt, và trong không trung có mùi nồng
nồng báo hiệu cơn mưa sắp đến. Cô dò tìm tên của Leah Battles ở bảng tên
và nhấn chuông. Không ai trả lời. Cô thử lại lần nữa và nhận được kết quả
tương tự.

“Chị muốn hỏi thăm xem nhà hàng nào ăn ngon à?” Battles trèo xuống

khỏi chiếc xe đạp trong bộ đồ giống với bộ cô đã mặc khi tới nhà tù vào
đêm Trejo bị bắt. Cô chỉ trỏ. “Mang súng theo cũng tốt đấy, nhưng an ninh
của khu vực này không đến nỗi kém lắm đâu.” Giọng Battles có vẻ hổn
hển. Cô cởi mũ bảo hiểm. Mái tóc sẫm màu của cô được buộc chặt kiểu
đuôi ngựa, hai má cô đỏ bừng.

“Tôi đang hy vọng chúng ta có thể nói chuyện.” Tracy nói.
“Tại sao chúng ta phải nói chuyện?” Nghe giọng Battles có vẻ tò mò hơn

là phản đối.

“Bởi vì tôi nghĩ chúng ta đều muốn cùng một thứ.”
“Chị cũng muốn trúng xổ số và chuyển tới sống trên một du thuyền ở

Địa Trung Hải à?”

“Được thế thì tuyệt quá.” Tracy nói. “Mặc dù không phải lúc nào

thảm

cỏ ở bên kia hàng rào cũng xanh hơn

.”

“Chị có thấy bất cứ thảm cỏ nào ở quanh đây không?” Battles nhìn

xuống vỉa hè. “Cả hai chúng ta đều muốn thứ gì nhỉ?”

“Tôi có thể mời cô một tách cà phê chứ?”
Battles nhìn Tracy vẻ dò hỏi. “Một cảnh sát ngỏ lời mời tôi đi uống cà

phê ư? Được thôi, tôi cũng có hứng thú. Để tôi cất xe đạp của tôi vào trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.