“Đồng ý. Chúng ta khó có thể xác nhận điều đó, rất có thể Tseng đã giúp
anh ta.” Cô nhăn nhó, đầu cô giờ đang giật mạnh. “Em không biết phải tiếp
tục điều tra theo hướng nào nữa. Thường thì em sẽ nói đây là một vụ buôn
bán ma túy không suôn sẻ, nhưng còn vấn đề cuốn băng ở cửa hàng tiện lợi
bị mất, và em không còn tin rằng đó chỉ là một sự trùng hợp xui xẻo nữa.”
Tracy lại nằm xuống gối. Cô có thể cảm thấy sự mệt mỏi len vào các
khớp của cô và hai mí mắt cô trở nên trĩu nặng.
“Những ai có thể dễ dàng lấy được cuốn băng đó?” Dan hỏi.
“Bất cứ ai có thể ra vào phòng cất giữ bằng chứng trong tòa nhà DSO.”
“Đó là những ai?”
Tracy hít một hơi sâu. “Luật sư bào chữa Battles, luật sư công tố, trợ lý
của anh ta, thư ký tòa án, các nhân viên vệ sinh. Vấn đề là, em đã lấy một
bản sao cuốn băng an ninh của tòa nhà ấy trước khi rời Bremerton, không
có ai vào hay ra khỏi tòa nhà vào cái đêm và buổi sáng mà cuốn băng biến
mất, ngoại trừ nhân viên vệ sinh.”
“Em đã xem nó à?”
“Chưa.”
“Vậy thì…”
“Em nghe Leah Battles và sĩ quan phụ trách của cô ấy kể những gì diễn
ra trên đoạn video đó. Cô ta lấy nó vào ngày cuốn băng video ở cửa hàng
tiện lợi bị mất.”
“Thủ phạm có thể là nhân viên vệ sinh không?”
Tracy nghĩ về Al Tulowitsky và Sếp của anh ta, Gary Buchman. “Có thể,
nhưng có vẻ không có khả năng lắm.”
“Còn Battles thì sao?” Dan hỏi.
Tracy kể với anh về đoạn video mà Owens đã gửi cho cô, đoạn video cho
thấy Battles đang tước vũ khí của một người đàn ông cầm súng.
“Anh biết em không muốn tin thủ phạm là cô ta, Tracy à, nhưng dường
như mọi bằng chứng đều đang chĩa vào cô ta. Cô ta sống ở Seattle. Cô ta có
cơ hội mười mươi để lấy cuốn băng an ninh. Cô ta không có bằng chứng