CẬN KỀ TỔ ẤM - Trang 41

thụ nào kể từ buổi sáng em gái anh gọi điện thông báo rằng Allie đã chết.
“Anh chắc là mình không muốn ăn bánh donut chứ?” Cô hỏi.

“Bác sĩ của tôi nghĩ tôi đang bị thừa mấy cái bánh donut trong người

đây.” Del đã cởi áo khoác đi mưa và vắt nó lên lưng cái ghế bên cạnh.

“Cũng không bỏ thêm kem hay đường.” McDaniel nói, hất đầu về phía

cốc cà phê của Del. “Anh quả là người đàn ông không có thói quen xấu
nào.”

“Cái cân ở trong phòng tắm của tôi sẽ không đồng ý với cô đâu.”
“Chà, anh đang thấy một thói quen xấu của tôi đấy. Tôi không thể chịu

nổi nếu không có bánh donut. Cách duy nhất để tôi uống được cà phê là ăn
kèm những chiếc bánh donut.”

“Tại sao cô không bỏ cà phê?”
“Và từ bỏ những cái bánh donut của tôi ư?”
“Nghe cứ như một kiểu lý luận vòng vo vậy.”
“Đó gọi là viện cớ.”
“Sáng nào cô cũng ăn thế này à?”
“Chúa ơi, không.” Cô cười bẽn lẽn. “Vài lần một tuần thôi.”
“Làm thế nào cô giữ được…” Del ngừng lại và nhấp một ngụm cà phê.
“Vóc dáng của tôi?”
“Tôi không nói thế.” Del nói, giơ một tay lên. “

OPA

tới ô làm việc của

tôi chừng ấy lần là đủ lắm rồi.”

“Anh hay nói những thứ không phù hợp đến mức đó cơ à?” McDaniel

hỏi.

“Tôi gần năm mươi tuổi rồi, bản thân tôi chính là một thứ không phù

hợp.”

“Để trả lời câu hỏi của anh - nhân tiện cũng cảm ơn anh rất nhiều - tôi

mê tập thể dục như mê bánh donut vậy.”

“Tôi ước gì tôi cũng yêu thể dục như yêu món lasagna.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.