CĂN PHÒNG RỰC LỬA - Trang 50

- Trời, tôi quên Marie mất ! Anh nói sao với chị ấy bây giờ ?

Anh không kể lại cho nhà anh chứ ?

- Không đâu, Stevens nói, liếc mắt về phía cửa, không, tôi sẽ

không nói gì. Anh để mặc tôi.

Chàng nhận thấy họ ngạc nhiên vì cái giọng nói của chàng

nhưng, vì bận lo nghĩ nhiều chuyện, họ đã tin tưởng chàng ở điểm
này. Trong căn phòng ngập khói thuốc và với cái bụng đói, chàng
cảm thấy đầu óc hơi quay cuồng khi chàng đứng dậy. Điều này làm
chàng nhớ lại một cái gì đó có liên quan đến đêm 12 tháng tư, khi
mà Marie và chàng ghé về ngôi nhà miền quê này. Và đêm đó chàng
đã đi ngủ thật sớm. Chút nữa là chàng đã ngủ gục trên tập bản thảo
đang đọc dở. Marie đã nói là do ảnh hưởng của không khí thôn dã.

Stevens đưa Mark và Partington ra hành lang. Chẳng thấy

Marie đâu. Stevens nhìn ánh đèn xe của Mark xa dần trong đêm rồi
chàng thận trọng khóa cửa và lặng nhìn ống cắm dù bằng sứ màu
nâu. Marie đang ở trong bếp. Chàng nghe tiếng di động của nàng và
tiếng hát nho nhỏ Il pleut, il pleut, bergère..: bản nhạc mà nàng rất
thích. Ted băng qua phòng ăn, và đẩy cánh của ăn thông ra căn bếp.

Ellen, hẳn nhiên, đã về rồi. Marie đang làm xăng uých với thịt

gà đồng cùng xốt cà và sà lách. Khi trông thấy chàng, nàng đưa bàn
tay đang cầm con dao lên, vuốt lại lọn tóc. Nàng có vẻ nghiêm nghị
trong ánh mắt và tuy vậy, trên bộ mặt của nàng có cái gì đó như
muốn mỉm cười.

Trong căn bếp trắng tinh này, và với tiếng rì rì của chiếc tủ

lạnh, toàn bộ câu chuyện đó xem ra rất phi lý.

- Marie, chàng gợi chuyện.

- Em biết, nàng nói. Anh có việc cần đi, nhưng trước tiên anh

phải ăn tối đã, nàng chỉ tay về những chiếc săng uých.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.