CẦN THƠ XƯA VÀ NAY - Trang 258

Cái đẹp của bến Ninh Kiều là dáng đẹp thùy mị, đáng yêu. Càng ngắm

cảnh Ninh Kiều, người ta càng thấy tấm tắc khen thầm sáng kiến của ông
cựu Tỉnh trưởng Đỗ Văn Chước – người đã tạo cho Cần Thơ một bến xinh
tươi thơ mộng.

Du khách mỗi lần qua đây đều phải ngậm ngùi khi : Từ biệt Ninh Kiều

:

Tôi đến đây năm hôm rồi em,
Lang thang qua phố mưa buồn đêm.
Ninh Kiều bến đợi ai xa lạ,
Tôi chỉ mình tôi ngắm bóng mình.
Thuốc đóm lòe như đèn trên sông.
Thuyền ai về đó có xuôi dòng !
Tôi người xa xứ đi phương lạ,
Đến chẳng ai mừng – đi cũng không.
Làm khách năm hôm làm khách trọ,
Gió mang ý lạc nhớ cô phòng.
Ở đây son phấn lên từng đợt,
Đã bẩn bao nhiêu đời trắng trong ?
Mai nầy giã từ Tây Đô ơi !
Duyên em còn ửng nét môi cười.
Hãy quên tóc rối người lang bạt,
Đừng nhắc chung tình, hẹn lứa đôi.
Cho nước Tiền Giang êm thắm chảy,
Hậu Giang cũng ngọt chuyến đò xuôi.
Nửa đêm quán trọ ngùi tâm sự,
Mai lại làm thân én cuối trời.
(Thơ Phan Yến Linh)

Cố Trung tá Lê Hằng Minh khi « Về Phong Dinh », đặt bước nơi bến

Ninh Kiều vẫn nghe dạt dào sóng cảm, man mác hồn thơ khi ngắm cảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.