CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 551

CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU

Bút Ngữ

www.dtv-ebook.com

Chương 151

Nguyễn Quang Bích đứng ngồi không yên, về chuyện Lãnh Doãn đem

quân đi rồi bặt tăm hơi. Nếu Doãn ra hàng giặc thì tai hại biết nhường nào.
Khi lương khan, súng thiếu, chỉ một kẻ ngã lòng cũng khiến nhiều người
phân tâm. Huống chi đây là một viên Lãnh binh có uy tín đứng đầu đội
ngũ. Thám tử chưa về, Quang Bích ra mong ngóng ở đầu sàn. Chợt từ phía
chân đồi, ông thấy Đề Hoan cùng một người mặc áo nâu, đeo bị cói đi tới.
Ở nơi rừng núi này chỉ có quần áo chàm. Đã mấy năm ông không gặp cái
màu nâu sồng quen thuộc ở vùng duyên hải. Khi hai người vòng quanh
chân đồi lên sàn nhà, Bích nhận ra người áo nâu là con trai mình. Người
con cũng nhận ra cha và reo lên:

- Thưa cha!

- Đoan à? Sao con tìm được lên đây?

- Dạ... có người đưa đường cho con.

Đề Hoan cùng Đoan lên cầu thang, rồi lui xuống. Ông còn phải trông

chờ người thám tử ở sông Thao về.

Quang Bích tự tay rót bát nước chè rừng cho con, rồi hỏi chuyện gia

đình.

Người con kể: Bọn ngụy quân đến trấn áp mấy mẹ con Đoan; đe nạt

dân làng Trình Phố, vì có người đi cầm đầu nghĩa quân. Bị dân làng chống
lại, chúng phải chùn nhụt. Sau đó mẹ Đoan vẫn dậy sớm, thức khuya với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.