CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 601

Cả Đàm hơn tuổi Đoan, là cháu gọi ông Hoàng bằng chú ruột, đứng

lên gióng dựng công việc lúc này. Đoan nói với Đàm: - Em muốn lên ngay,
xem các vị ở quân doanh lo liệu việc cha em thế nào?

Đàm chưa kịp nói thì bà Hoàng đã nhìn con hỏi:

- Con đi ngay à? Để...

Thấy mẹ chưa muốn cho đi, Đoan nói:

- Cha có một tráp đựng giấy tờ của vua, có thơ văn cha viết. Con cần

lên thu nhận về, kẻo thất lạc.

Bà mẹ nghe con nói phải, liền bảo:

- Việc đầu tiên con lên đấy, là cảm ơn các bác các chú cùng anh em đã

lo liệu việc tang cho cha... Qua phố Nê, con mua nắm hương thơm, lên đấy
viếng mộ. Cha mất hơn chục ngày con mới biết tin. Mẹ yếu không đi xa
được, con thay mẹ, khấn để cha biết.

Nói tới đây bà nghẹn giọng rồi khóc nức lên. Một lúc sau bà sực nhớ:

- Lần trước con lên thăm cha có chú Doãn Vị dẫn đường. Lần này nhờ

ai?

Đoan nghĩ rồi nói:

- Con đi một mình. Đường đi còn nhớ.

Bà mẹ lắc đầu:

- Đường sá nhớ được, nhưng không may gặp giặc, cướp... À, để mẹ

đến nhờ anh Cai Bộc.

Đoan từ chối ngay:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.