CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 604

- Anh lên viếng cụ thì được. Muối cứ để tôi gánh...à, hay là mua thêm

một gánh nữa, nhiều càng tốt.

Rồi Đoan mua thêm, hai người kĩu kĩt gánh đi theo đường hàng tỉnh.

Qua Nê, Ngái, Sóc, Niềm, tới bến đò Bo. Từ đây, hai người ngồi đò dọc
đến ngã ba Hạc Trì - sông Thao, rồi lên đường cuốc bộ. Lần trước Đoan đi,
ven đường, bến sông còn đồn sở của quân ta. Nay cũng đồn sở ấy nhưng
giặc cắm cờ tam tài.

Sắp tới một cái đồn, Đoan bàn với Bộc:

- Anh chầm chậm đi sau, để tôi đi trước. Nếu gặp rắc rối, tôi đương

đầu với giặc; anh rẽ lối khác, đừng để bị bắt cả hai.

Bộc nhìn cái đồn mới đóng, mái lợp lá cọ héo rầu rầu. Tre nứa cắm

giậu tua tủa như lông nhím. Chòi gác thấp bé dựa bên gốc cây to. Bộc nghĩ
nhanh rồi nói:

- Lúc này giữa trưa, lính đồn đang ngủ. Êm gọn diệt thằng gác là ta đi

lọt.

Đoan cũng thấy thế. Cậu nảy nhanh một mẹo, nói với Bộc. Bộc gật

đầu, cân nhắc chút ít rồi bảo:

- Được đấy! Cậu lui lại. Để tôi...

Đoan nghiêm giọng, quả quyết:

- Anh để tôi! Tôi đã học võ thuật.

Bộc nói thành thật:

- Cậu trẻ khỏe, nhưng chưa được thử thách... Tôi đã từng ra trận, là cai

lính cụ Hoàng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.