CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 605

Đoan càng quả quyết:

- Nhưng lúc này tôi làm việc nhà, tôi phải đương đầu!

Bộc thấy không nên kéo dài sự dùng dằng, vội lui vào sau bụi rậm.

Đoan gánh muối đi thẳng tới chỗ tên lính gác. Nó đòi khám xét. Thấy

xâu tiền Đoan giắt thắt lưng, nó bảo nộp. Nếu không, nó giữ lại, hết giờ ngủ
trưa, quan Tây dậy bắt cả người lẫn muối, tiền. Đoan nghĩ: - Phải diệt gọn
thằng này. Đoan đưa mắt về phía Cai Bộc. Bộc hiểu ý chạy xốc lại. Đoan
giả vờ cởi xâu tiền trao cho tên lính. Nó dựa súng gốc cây, cầm xâu tiền.
Đoan liền chộp khẩu súng. Bộc xốc tới bóp đôi bàn tay cứng như sắt vào cổ
nó. Nó há hốc mồm, không kêu được. Đoan kịp giằng lại xâu tiền, rồi gánh
muối chạy tuốt vào rừng. Một lúc sau mới nghe tiếng súng đồn bắn đuổi.

Mặc đạn bay veo véo sau lưng, Đoan và Bộc ráng sức chạy nhanh.

Nhưng gánh nặng cứ như níu người lại. Có lúc Đoan thoáng nghĩ: bỏ muối
chạy lấy người. Nhưng rồi lại tiếc, cứ gánh cả mà chạy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.