CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 879

Mong mãi chồng mới về. Về nhưng chẳng tìm được cách nào cứu con

cháu, bà đành đi mời ông thầy Kinh từ làng xa đến, thắp hương gõ mõ đọc
văn cúng bằng chữ Hán, lấy hoa thừa nước thải trên bàn thờ nấu cho người
ốm uống... Nhưng cách chữa cuối cùng, niềm hi vọng cuối cùng này cũng
tiêu tan ngay. Con cháu bà ốm nặng hơn, rồi chúng lần lượt đứa trước, đứa
sau lìa đời. Cả ông bà đều khóc.

Những ngày qua, Tú Kháng và anh em thay nhau ra vào thăm nom hai

cháu. Bây giờ, kẻ đi vay gỗ, người mượn cưa rìu, lần lượt đóng hai cỗ quan
tài nhỏ. Rồi đưa các cháu ra an táng ở một sườn đồi. Tin vào truyền thuyết
"người trẻ, chết thiêng", họ lập bàn thờ "hai bà cô". Tấm lòng và việc làm
của anh em khiến ông bà Đoan bớt được chút nào đau xót.

Truyện. được dịch. tại iREAD.v.n.

Ấm Đoan chưa kịp nguôi ngoai nỗi buồn riêng thì tin buồn chung ập

đến. "Hội Đồng Bào" bên Phú Thọ, có sự vận động của Đồ Xuân và Đoan
cách đây mấy tháng, bị địch phát hiện. Mấy chục hội viên bị bắt. Tòa án
binh của Pháp lại kết tội: sáu người tử hình, có Nguyễn Văn Giao, hội
trưởng, cùng Hoàng Tiến Lương, Nguyễn Văn Tạo. Gần hai chục người
nữa bị tù chung thân và có hạn. Vậy là tỉnh Phú Tho, nơi Đoan cùng mấy
hội viên chủ chốt xây dựng, hàn vá cơ sở mấy năm, lại bị khủng bố nặng
nề.

Tú Kháng biết tin đó liền bàn với Đoan:

- Việc cứu nước xem ra còn nhiều nan giải. Không thể tính tháng, tính

năm mà còn lâu lắm. Tưởng lên đất Bàn Long này lập cơ, thủ hiểm mà hoạt
động. Nhưng lam sơn chướng khí nặng nề quá. Anh em ốm đau, trẻ con
chết chóc. Mong ông cho trở lại quê nhà. Riêng ông việc nước vẫn phải
gánh vác, ông tìm cách khác mà ở trên này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.