CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 916

CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU

Bút Ngữ

www.dtv-ebook.com

Chương 89

Ông Đoan bàn bạc với vợ về chuyện trở lại Vĩnh Yên làm ăn. Bà biết

ông có tính quả quyết, khi thấy việc cần làm là làm, không ai ngăn được.
Nay ông muốn lên đấy làm ăn cho tiện theo đuổi việc nước, thì bà cần phải
lên theo, để còn giúp đỡ ông. Âu cũng là do cái số của bà long đong, lận
đận, đành phải chịu. Bà chỉ cần lánh xa rừng núi hơn lần trước, để tránh ốm
đau, chết chóc. Nếu gần tỉnh lỵ càng hay. Ngoài hai vụ cày bừa, cấy gặt, bà
còn làm hàng xay, hàng xáo, tiện nơi đong thóc, bán gạo.

Được bà đồng tình, ông lại cho thu xếp đồ lề lên Vĩnh Yên. Nhưng

ông không thể theo ý bà mà chọn nơi ở gần tỉnh lỵ, chợ búa. Vì nhà ông
đâu chỉ có vợ con ở. Nó còn là nơi anh em Hội kín qua lại họp bàn, trú trọ.
Ông chọn làng Đạo Hoàng, cách tỉnh lỵ khoảng bốn cây số. Nơi đây người
thưa, đất rộng và hoang hóa nhiều. Ông đến, dân làng vui lòng dành cho
một khoảnh đồi chừng năm mẫu. Nơi này xưa có con hổ vằn, chân thọt từ
rừng sâu đến ăn thịt người, bắt trâu lợn lôi đi xềnh xệch. Dân phải lánh xa,
đất càng hoang phế. Nay gia đình ông nhận đất, khai phá dần dần. Một ngôi
nhà mái tranh, tường đất nhỏ gọn được dựng lên. Bà làm hàng xáo, đêm
đêm xay giã, ngày ngày đi chợ bán gạo, đong thóc gánh về. Cha con ông
tay dao tay cuốc, vỡ từng mảnh đất, trồng sắn gieo ngô, làm lúa nương...Và
ông lại lén lút đi đi, về về, gặp gỡ Cai Bá cùng các anh em cơ sở trong
vùng, từ gần tới xa.

Tại đây, ông tiếp tục nghe ngóng về bài "Pháp - Việt đề huề" của Bội

Châu. Được biết đầu tiên là ở Hà Nội, tiếp đến Huế và một số nơi trong
nước, người ta bàn tán về bài đó. Tại tư dinh Tổng đốc Hoàng Trọng Phu,
ngày chủ nhật, mấy viên quan tỉnh đến chơi tổ tôm như thường lệ. Các ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.