CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 10

tử phong lưu nhưng tiếp tân toàn giới thượng lưu, những nhạc viện đắc
tiền. Một con bé nhà nghèo như tôi làm sao có thể đặt chân đến đó.
Tuổi mới lớn thường hay có những ý nghĩ ngông cuồng. Năm mười tám
tuổi, trong buổi lễ mãn khóa của trường có tổ chức đêm dạ hội hóa trang vĩ
đại, có cả sự tham gia của ban Hải Âu và Uông Khiết Anh. Tôi chả có gì
hóa trang, trốn kín đáo ngoài phòng tiếp tân dán mắt nhìn qua cửa kính.
Đêm đó Uông Khiết Anh hóa trang làm một vị hoàng tử. Tôi đã nghĩ rằng
tôi đã yêu chàng. Đi qua con đường này nhặt hạt phong rơi đặt vào bàn tay
nhỏ bé run rẩy chờ cơn gió tới mang đi lời nguyền ước của tôi:
- Bay đi! Bay đến nơi nào có Uông Khiết Anh bảo cho chàng biết ta yêu
chàng, hạt phong nhé!
Bây giờ thì giấc mộng còn đâu! Vị hoàng tử ngày xưa cũng phai dần. Tôi
đã lớn! Mười chín tuổi rời ký túc xá về nhà, những tiếp xúc với môi trường
xung quanh ta. Trận mưa đá phũ phàng làm tắt ngọn lửa yêu đương phù du
trong tim tôi. Uông Khiết Anh luôn luôn là cơn mộng thật xa, chàng là
thượng khách trong ngôi nhà nguy nga của Vương Ánh Tuyết trong tối nay,
còn tôi chỉ được phép lui tới sòng bài nhà họ Khương.
Mải suy tưởng, suýt nữa tôi tông phải một người đi đường, ông ta hét lên
như còi xe hỏa:
- Cô để mắt ở đâu mà đi đứng như vậy? Ra đường phải chú ý chút chứ!
Tôi như từ cung trăng rơi xuống, vội vàng xin lỗi ông ta rồi bước thẳng.
Một tiếng cười đùa cợt đuổi theo sau lưng làm tôi liếc nhanh lại, một gã
thanh niên mặc áo chemese xanh đang đứng tựa lưng vào gốc cây phong
nhìn tôi cười. Tôi bất bình quay lại đi tiếp, tiếng huýt sáo vang lên đằng
sau, hắn bắt đầu đi theo tôi rồi. Tôi bước nhanh, hắn vẫn bám sát. Tôi đi
chậm lại, hắn vẫn bắt chước theo. Lại một kẻ muốn làm đuôi sao chổi, cơn
bực nhen nhóm trong lòng tôi, giọng huýt sáo của hắn làm tôi bực thêm:
“Tại sao con trai lại đi huýt sáo sau lưng con gái nhỉ? Tôi có phải là con
chim đâu mà cần những lời tỏ tình bằng giọng hát?”
Sau cùng tôi thấy việc bực mình phí công. Đây là trường hợp vẫn thường
xảy ra, tất nhiên tôi không có quyền cấm hắn, vì đường xá đâu phải do tôi
làm ra đâu? Tôi không quan tâm đến hắn nữa, tôi còn phải về. Nghĩ đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.