CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 12

đắm trong mộng tưởng mãi đến khi ông bán hàng chạy đến trước mặt, tôi
mới giật mình:
- Thưa cô, cô muốn mua gì ạ!
Thật là tôi không định mua gì, nhưng không muốn cho ông ta biết tôi chỉ
định nghe ké nhạc. Tôi hắng giọng:
- Tôi muốn mua vài dĩa nhạc.
Ông ta liền sốt sắng quảng cáo:
- Có phải cô muốn mua mấy dĩa nhạc này không ạ? Đây là mấy dĩa mới
nhất, âm thanh tuyệt diệu, chủ đề rất điềm tĩnh, diễm tình. Cô không tìm
được đâu loại dĩa mới nhập cảng hoàn hảo nhưng bộn tiền.
Nhà tôi không có máy và vả lại túi cũng không tiền, tôi tìm kế rút lui:
- Tôi không thích nghe nhạc loại này.
Ông bán hàng đưa ngay hai dĩa mới:
- Đây là chương trình nhạc trẻ của ban nhạc Hải Âu! Chắc cô không chê
nó!
- Ban Hải Âu của Uông Khiết Anh! - Tôi buộc miệng - Thích lắm chứ!
Ông ta chỉ chờ có thế thôi, nhanh chóng gói lại trong lúc tôi hết hồn thầm
than khẽ. Gói xong ông ta trao cho tôi, một nụ cười tươi tỉnh:
- Thưa cô 300 đồng! Đối với cô, tôi đã tính quá đặc biệt!
Hồi nào tới giờ tôi chưa bao giờ chơi dĩa hát cho nên không ngờ hai cái dĩa
nhỏ bé này lại mắc đến thế! Mặt tôi đỏ lên ngượng ngùng:
- Ô... tôi không mang đủ tiền, phiền ông gởi lại, mai tôi sẽ đến lấy!
Bộ mặt đang tươi cười chợt sa sầm, tôi đoán biết ông ta đang rủa thầm
trong bụng. Tôi vội quay người định bỏ đi thì trước mặt bị một bóng người
chặn lại, gã con trai cao dỏng với chiếc áo chemese xanh và nụ cười trêu
cợt như lúc nãy, tôi không ngờ lại chạm trán hắn. Đang bực mình thì hắn
lên tiếng, giọng thật ấm:
- Cô cho phép tôi trả tiền thay cô nhé!
Không chờ phản ứng của tôi gã quay sang ông bán hàng, trả tiền xong hắn
trao tôi cười nhẹ:
- Thôi! Xin chào cô!
Đoạn bình thản bước ra khỏi cửa, tôi vội bước theo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.