CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 14

- Nhưng tôi không thích mắc nợ người khác!
- Coi kìa, đây đâu phải là món nợ.
- Là quà tặng tôi càng không thích nhận hơn.
Hắn nhăn mặt nhìn tôi:
- Lần đầu tiên tôi mới bị quê như vậy đó nhé!
Tôi làm hắn quê? Luận điệu của hắn làm tôi buồn cười. Hắn lẩm bẩm:
- Cô thật khác người.
- Tôi không hiểu người ta khác tôi ở chỗ nào?
- Tôi chưa gặp cô gái nào từ chối quà tặng của tôi hết!
Trời đất ơi! Bộ hắn tưởng hắn là hoàng tử sao chứ? Tôi hất vành nón lên
nhìn hắn từ đầu đến chân, khuôn mặt đẹp trai và dáng dấp thật khá, hèn chi
hắn dám tự hào như vậy. Tôi lạnh lùng:
- Tại sao tôi lại bắt chước người khác? Tốt hơn chúng ta nên chấm dứt đối
thoại để khỏi tiếp tục gây khó khăn cho ông.
Gã thanh niên nhún vai, gã xoay xoay dĩa hát tròn trong tay rồi bất thần
ném vút vào một bụi rậm bên đường. Hành động của hắn làm tôi bất ngờ,
mở to mắt nhìn, hắn không biết tiếc sao? Thật ngu. Tôi dịu giọng:
- Đáng lý ông không nên có thái độ bực dọc đó!
Gã con trai như nói một mình:
- Bực tức? Nói là lạ lùng thì đúng hơn, lúc cô đứng trong tiệm cô dễ thương
hơn bây giờ nhiều, nét mặt cô hồn nhiên nhiệt thành chứ đâu có kiêu ngạo
như bây giờ! Tôi chưa thấy người nào thưởng thức một bài hát bằng cả tâm
hồn mình như vậy. Tôi nghĩ rằng cô yêu thích giọng hát Uông Khiết Anh
lắm do đó tôi định tặng cô vài dĩa hát mới. Ông bán hàng đã cho tôi một dịp
tốt thế, nhưng cô lại không nhận, tôi còn giữ mấy dĩa đó làm gì? Tôi đâu
phải kẻ ái mộ Uông Khiết Anh!
Tôi ngạc nhiên ngó hắn, tại sao hắn lại chú ý đến cảm tình riêng của tôi như
vậy? Tại sao hắn nhận ra sự yêu mến Uông Khiết Anh của tôi? Niềm vui
nén lại trong lòng:
- Thật tình tôi không ngờ ông lưu tâm đến tôi như vậy, sao ông chú ý đến
tôi làm gì?
- Tôi muốn làm quen với cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.