CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 134

máu từ kẽ ngón tay phụt ra làm tôi xây xẩm, bủn rủn tay chân. Tôi rợn
người nhìn khuôn mặt đau đớn của người yêu. Cha lại hét:
- Bây giờ đến phiên con nhỏ này!
Nhưng Khiết Anh lao tới giữ tay cha lại.
- Chạy đi Phương Kỳ! Chạy đi em!
Tôi lắp bắp:
- Máu... máu, máu anh chảy nhiều rồi kìa Khiết Anh!
- Đừng lo cho anh, anh đủ sức chịu đựng mà! Chạy đi, cha em say máu rồi,
ông giết em chết mất!
Quang cảnh trước mắt thật ghê rợn. Hai người kình thủ như hai con bò
mộng, lưỡi dao trên tay cha chỉ chờ để bổ xuống đầu Khiết Anh. Dì Hoa
hét lên:
- Trời ơi! Đừng có giết nhau trong nhà! Bớ làng nước ơi có án mạng!
Tất cả khí lực trong người đều tan rã, đi mấy bước tôi đã khụy. Trong khi
chàng gỡ được con dao trong tay cha vứt ra ngoài cửa sổ, chàng chạy lại đỡ
lấy tôi.
- Phương Kỳ!
Máu trên tay tôi là từ vai áo đẫm máu của chàng, khuôn mặt chàng đã tái
xanh. Lợi dụng lúc chàng đang lưu tâm tới tôi, cha từ sau xông tới, nắm cổ
áo chàng xốc dậy, kéo chàng quay lại với cú đá lên gối như trời giáng vào
dạ dày.
- Thằng súc sinh!
Khiết Anh hự lên một tiếng rồi gục xuống, tôi rú lên kinh hoàng, dang tay
ôm lấy chàng ngã quỵ xuống trước cặp mắt của cha, tôi phủ lên người
Khiết Anh ngất lịm đi.
Cơn ác mộng đến đâu cũng phải qua đi. Đêm ở Nam cực dù dài đến đâu
cũng phải qua đi và chấm dứt. Bình minh đã ló dạng rồi!
Tôi đứng khoanh tay nhìn ra cửa sổ nơi chân trời rạng đông, vầng thái
dương dần dần nhô lên khỏi mây hồng. Sương long lanh đầu ngọn cỏ,
những đóa hoa hướng dương nở tung cánh chào mặt trời với nụ cười rạng
rỡ. Trên cây tiếng chim ca hót líu lo, chuyền cành tung tăng. Một chú chim
sẻ bạo dạn đậu trên thành cửa sổ rỉa bộ lông màu nhạt. Trên các sợi dây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.