CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 156

- Anh thích chưa? Mấy cô nàng lúc nãy cứ xoay quanh anh, hỏi thăm địa
chỉ nữa mà.
Chàng vuốt tóc nhăn nhó:
- Em lại ghen rồi phải không? Đừng nổi nóng nhé Kỳ!
- Ừm!
Khiết Anh tiến tới bên tôi dịu dàng nói:
- Phương Kỳ! Nhiệt tình của khán giả chỉ là men rượu bia chóng tàn hôm
nay họ hoan hô anh nhưng một năm sau có thể chẳng còn ai biết Uông
Khiết Anh là tên nào nữa. Do đó anh đã tập cho mình cái thói quen không
bao giờ tự mãn với sự hâm mộ của quần chúng. Mai này mà lỡ có xuống
dốc mà bị trứng ung ném vào mặt anh cũng chẳng buồn vì sự thăng trầm
đó. Còn sự bồng bột của những cô gái nông nổi ấy chỉ là phù du, người
thành tâm thật ý yêu anh chỉ có mình em thôi!
- Khiết Anh! - Tôi âu yếm đưa tay sửa lại cổ áo của chàng cười thật dịu -
Em không có ghen với những cô gái chạy theo bóng khói đó đâu... em yêu
anh!
Tựa đầu vào ngực chàng, ánh trăng thanh hòa tan đôi bóng, tôi bỗng muốn
mình biến thành một làn sương mù mong manh để len nhẹ vào cơ thể
chàng. Trái đất quanh tôi ngập đầy tiếng hát và bóng dáng nụ cười. Xin
cảm ơn mùa xuân!...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.