CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 157

QUỲNH DAO

Cánh Chim Bạt Gió

Chương 9

Một buổi sáng xuân đẹp nắng, Khiết Anh đưa tôi tới Nhã Trúc Trang. Ngồi
trên chiếc xe nhỏ chạy bon bon, làn gió mát hiu hiu thổi, nắng vờn trên
khóm cây. Ra khỏi thành phố Khiết Anh tăng tốc độ, chiếc xe vọt băng
băng trên con lộ đá, cảnh vật hai bên giật lùi chẳng để tôi kịp ngắm nhìn.
Gió lùa lồng lộng làm tóc tôi bay loạn cả lên. Nhắm mắt lại tôi đưa cả hai
tay ôm tóc để chận những luồng gió nghịch ngợm. Hé nhìn qua bên, tóc
Khiết Anh cũng dạt cả về phía sau thật phiến loạn. Chàng đá lông nheo với
tôi một cái:
- Nhìn em kìa! Thật giống chú thỏ đế bị đem nấu súp vang!
Tôi hậm hực:
- Chạy từ từ thôi anh.
Khiết Anh chìu tôi, chàng giảm tốc độ cho xe chậm lại tôi thở phào buông
tay mở to mắt ngắm trời mây. Bầu trời quang đãng, những túp nhà tranh
màu vàng nhạt giữa sắc thiên thanh, từng khoảng rung màu mạ xanh, rải
rác đó đây những bụi hoa dại vàng trắng hồng bò lan ra vệ đường thật đẹp,
những chồi non mới mọc làm không gian thêm phần thanh khiết... Khuôn
mặt hồng hồng trong nắng mịn màng cùng làm môi tươi thắm. Khiết Anh
cắn môi. Chẳng cần thông minh lắm tôi cũng đoán được ý nghĩ của chàng,
hừ một tiếng tôi nói:
- Thôi lái xe đi ông, không xe xuống ruộng bây giờ.
Chàng cười xòa:
- Em khôn thật!
Chiếc xe quẹo phải dưới bàn tay khéo léo của chàng con đường đất đỏ mở
ra trước mắt. Con sông bạc lờ lững lấp loáng sau rặng cây đều tăm tắp chạy
bên sông. Một dãy rừng tùng bách xanh rì. Giữa màu xanh của ngàn lá, một
chóp nhọn của chiếc gác chuông nhà thờ màu trắng nhô thanh thoát. Khiết
Anh cho xe bò lên con dốc cao, xe ngừng trước đôi cánh cổng gỗ nâu xù xì,
Khiết Anh nhìn tôi cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.