CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 164

QUỲNH DAO

Cánh Chim Bạt Gió

Chương 10

Bây giờ là mùa hạ.
Những cuộc du ngoạn trở thành thường xuyên với sự tham gia của đám bạn
bè. Đi bơi thuyền ở hồ Bích Đầm, hái bông sen tươi ăn hột ngay trên
thuyền, trong những cuộc chèo đua xa bao giờ cũng đứng nhất. Có lần tôi
đòi chàng cho tập chèo thuyền, mong ngóng thế nào mà chiếc thuyền xoay
tròn lật úp cả tôi lẫn chàng ướt nhẹp, mặt mày lấm lem như hai chú cá sấu
con nhưng vẫn nhìn nhau cười tươi. Cảm tưởng của tôi là bùn không đến
nỗi hôi lắm! Khiết Anh đồng ý.
Leo núi cũng là trò vui thích, mặc dù hơi sợ một tí, hì hục mãi mới lên tới
đỉnh. Trong lúc tôi đang mệt nhừ ngồi bóp chân thở dốc ở vách đá thì Khiết
Anh đang đứng chống nạnh bên vỉa đá nhìn xuống chặng đường rậm rạp
bên dưới. Bóng dáng chàng in bạt hồn nền trời thật kiêu hùng, mái tóc bị
gió núi hất ngược về phía sau như bốn con tượng mã đang phi, chiếc khăn
đỏ cột hờ trên cổ tung bay phần phật. Khiết Anh quay lại nhìn tôi cười nói,
đôi tay đưa lên làm loa gọi tên tôi, vách núi đồng vọng vang vang. Ngồi
sang dưới gốc thạch tùng ngắm cảnh bầu trời đỏ rực với đường viền chân
mây vàng chói. Bất giác hai câu thơ cổ lại hiện ra.
Thành sơn giậu tỏa
Kỷ độ tịch dương hồ ngũ.
Ngọn núi này đã bao lần trông ngóng cảnh. Tịch dương hay hàng bóng rũ
cũ vẫn còn xanh ngát, hoàng hôn đỏ rực mãi mãi. Tình yêu chúng tôi có
được bền vững vĩnh cửu không?
- Phương Kỳ! Anh sẽ yêu em trọn đời.
Khuôn mặt của Khiết Anh nhuộm đỏ nắng chiều, như một vị thần lửa uy
dũng. Bị hình ảnh của chàng chinh phục, ngã vào lòng chàng như giàn hoa
phong kia nương tựa vách núi.
- Khiết Anh! Em cũng yêu anh và không bao giờ vơi cạn. Đỉnh núi ơi, hãy
đặt những lời họa thề của chúng tôi vào lòng đá và giữ kỹ nhé!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.