CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 162

- Em tin mẹ anh là một mệnh phụ có dáng dấp quý phái và hiền từ.
- Mẹ anh rất đẹp! Đáng tiếc là anh không giống mẹ.
- Nhưng anh có xấu đâu?
Chàng làm bộ cảm kích:
- Lâu quá em mới khen anh một câu.
Tôi cười yêu đoạn nhìn qua khung cửa sổ, đứng sau lưng, chàng ôm nhẹ vai
tôi với giọng chìm lắng.
- Anh đã sống một thời thơ ấu hồn nhiên nơi đây, bẻ trúc làm ngựa cưỡi,
lấy que trúc dạy Dạ Tú đánh bấm. Anh vẫn nhớ thời kỳ cha còn sống, chính
ông đã vẽ họa đồ khuôn viên trang trại này, nhưng chưa thực hiện được thì
ông đã qua đời, người đã quyết tâm thực hiện mộng ước của cha. Anh chưa
thấy tình yêu của đôi vợ chồng nào như cha mẹ, giữa tình thương ái còn có
cả sự tương hạnh. Đối với anh cha mẹ là hình ảnh tuyệt vời về hôn nhân.
Chàng chợt cười kéo tôi lại kệ gỗ lục tìm một lát, giữa những thứ kỷ vật
phủ bụi của gia đình, chàng lấy ra chú gấu màu xanh đặt trong tay tôi:
- Em còn nhớ nó không?
Chú gấu với chiếc đàn! Tôi thích thú:
- Anh nhặt nó ở đâu vậy?
Trên nền gạch em đã bỏ quên. Phương Kỳ! Em thích đồ chơi lắm phải
không? Anh còn nhớ có lần đánh vỡ của em mấy con búp bê bằng sành, để
hôm nào ra phố anh mua cho em một số búp bê để chơi nhé!
Tôi chớp mắt:
- Anh có thấy em con nít không?
- Anh yêu sự chất phác đơn thuần của em.
Bàn tay tôi nằm yên trong bàn tay chàng, những kỷ vật xưa dậy lên mùi
hương thương nhớ. Đến bao giờ tình yêu của chúng tôi trở thành một thứ
đồ vật cho con cháu nó chiêm ngưỡng.
Sau bữa cơm trưa, trời quang đãng, sắc thơm dã lạ miệng, thời gian buông
chiều dành cho cuộc du ngoạn quanh đó đi thăm rừng tùng, bách. Chúng tôi
vào ngôi nhà thờ đá trắng, mặc dù chúng tôi không phải là tín đồ tôn giáo,
chúng tôi vẫn quỳ ở hàng ghế nguyện, những bức tượng thánh nhìn chúng
tôi với nụ cười từ ái. Chắp tay trước ngực nhìn lên Đức Mẹ Maria tôi thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.